"Mau, thay bộ đồ khác cho cô ta!" Dương Hoằn gấp gáp nói, một trong hai nữ y tá đứng nép sát trong tường, sợ hãi hỏi: "Bác sĩ Dương, chúng tôi đã theo lời ông rồi. Ông còn muốn chúng tôi làm gì nữa? Làm ơn, tha cho chúng tôi được không?"
Dương Hoằn quay phắt lại nhìn họ, ánh mắt dã tâm đầy đáng sợ khẽ gằn giọng đe doạ: "Nếu các cô muốn chuyện buôn dược phẩm ra ngoài bị phanh phui, thì cứ đứng yên đó đi."
Nghe đến đây, hai nữ y tá liền run lẫy bẫy hết cả người. Hết cách, hai người họ buộc phải làm theo ý Dương Hoằn. Họ thay cho Trạch Lam một bộ đồ khác, sau đó làm cho mái tóc của cô rối hơn, rũ hết ra trước để che đi gương mặt. Họ đỡ Trạch Lam ngồi lên xe lăn, còn lấy thêm một mảnh khăn khoác lên người cô.
Một trong hai nữ y tá mặc lại bộ đồ của Trạch Lam, nằm lên giường chụp. Dương Hoằn mặt đeo khẩu trang, tự tay mở cửa đẩy Trạch Lam ra khỏi phòng.
Ông ta quả thực đánh liều một phen, ngộ nhỡ bị phát giác thì sẽ chết không có đường chạy. Nhưng không, ông ta đẩy Trạch Lam đi ngang bọn thuộc hạ, mặc dù bọn chúng có nhìn chằm chằm vào ông nhưng lại không hề mảy may suy nghĩ. Bởi vì khi cửa mở, bọn chúng nhìn vào bên trong, vẫn đang thấy Trạch Lam còn nằm yên trên giường, bên cạnh còn có người đang tiến hành kiểm tra.
Lúc này, Giang Triết Hàn vừa từ dưới hầm xe đi lên. Trên tay hắn cầm một bó hồng Juliet tuyệt đẹp, hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-huong/1246894/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.