Tại một nhàhàng lãng mạn nổi tiếng ở thành phố W, kề sát cửa sổ là một đôi tìnhnhân khiến người qua đường phải ngưỡng mộ, cô gái với làn da trắng nõnkhiến người ta trầm trồ, chàng trai đeo một chiếc kính, dáng vẻ nho nhãnhưng không làm mất đi vẻ tuấn tú.
“Ách-xì.” Tô Tiểu Thiến lại không nhịn được hắc hơi một cái.
“Cô Tô, cô không sao chứ, có phải bị bệnh rồi không?” Người đàn ông đối diện đẩy đẩy cặp mắt kính gọng đen trên sống mũi nói.
Tô Tiểu Thiến ngại ngùng mỉm cười, “Cám ơn luật sư Lưu quan tâm, tôi nghĩ có thể là tối qua ngủ bị cảm lạnh rồi, tôi uống chút nước nóng là khoẻ thôi.” Lúc này trong lòng cô thầm nhủ, mau kết thúc lẹ lên đi, coi mắt thật là khó chịu!
“Cô Tô, cô đang nghĩ gì vậy?” Luật sư Lưu nhìn thấy cô cứ lơ đãng không tập trung không nhịn được nghi hoặc hỏi.
“Thật ngại quá, tôi… tôi hình như thật sự có chút không khoẻ, tôi đi trước đây.” Tô Tiểu Thiến đứng dậy lịch sự xin lỗi.
“Vậy tôi tiễn cô.” Luật sư Lưu đứng lên vội vàng nói, đối với đối tượng coi mắt lần này, anh rất hài lòng.
“Không cần, tôi tự đón xe về được rồi, cám ơn anh nha, tạm biệt.” Không đợi anh mở miệng, Tô Tiểu Thiến xách túi xông ra khỏi nhà hàng.
Khó chịu, Tô Tiểu Thiến lấy tay làm quạt, không ngừng quạt lia lịa bên lỗ tai, saunày cũng không đi coi mắt nữa, giống y như con ngốc!
Nhìn đồng hồ đeo tay, đúng 20 giờ, “Không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-hon-ma-vuong-dung-cham-vao-ta/3271327/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.