Thanh âm của lão Tam vang lên đầy tự tin:
- Mau lập đại trận Long Hổ Náo Càn Khôn vây bắt Khưu tiểu tử, báo thù cho Quan bang chủ đã bị thân sinh phụ mẫu y hãm hại.
Khưu Phúc Linh càng cười to hơn:
- Đừng quá khẩn trương như vậy. Bản nhân có thừa thời gian chờ bọn vô dụng các ngươi lập trận xong. Vì đây sẽ là cơ hội đầu tiên giúp bản nhân tự nhìn rõ uy lực của Thiên Ma Công sẽ là thế nào. Cứ lập trận đi. Hạ.. Hạ..
Quan Vân Sơn nghe Khưu Phúc Linh nói như thế thì càng sợ hãi, vì sự thể đúng như chàng dự đoán, và vô tình chàng làm cho bản thân động cựa.
Phát hiện điều này, Đông Điền gọi Công Tôn Uyển Uyển:
- Chủ nhân mau lại đây!
Ngỡ Đông Điền kêu thêm trợ thủ để tranh giành Quan Vân Sơn, Đoàn Ngũ Hạ bỗng quát:
- Mau buông!
Đoàn Ngũ Hạ nhờ đó tình cờ đoạt mất Quan Vân Sơn trên tay Đông Điền.
Nhưng tiếng quát của Đoàn Ngũ Hạ vô tình làm cho Khưu Phúc Linh chú tâm. Y tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Tiểu tử đó bị sao rồi? Ái chà! Hắn thật có diễm phúc, lúc nào cũng có hai, ba mỹ nhân sẵn sàng chết vì hắn. Mà hắn nào có điểm gì hơn ta?
Lão Tam chợt quát lớn:
- Khưu tiểu tử! Ngươi chết đến nơi rồi mà còn tỏ ra bình thản đến thế sao? Phát động.
Đánh!
Ào...
Vù...
Quan Vân Sơn hiểu vậy là đại trận Long Hổ Náo Càn Khôn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quai-dien/1858264/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.