Bất chấp tất cả đều mỏi mệt, nhất là đã cạn kiệt chân nguyên, Khưu Phúc Linh hất đầu về Cổ Viện Trúc Lâm:
- Bạch Hào bảo ngươi đến chỗ nào trong Thiền viện?
Quan Vân Sơn chợt khuỵu ngã, kéo theo Đông Điền cùng ngã:
- Ngươi muốn tìm thì cứ tìm. Đó là nơi ở chánh điện.
Khưu Phúc Linh vứt Uyển Uyển qua một bên và hung hãn nhấc Đông Điền đứng lên cạnh y:
- Ngươi được Đông Điền đưa đi nên không thể mệt như ngươi đang giả vờ. Đứng lên đi, bây giờ sẽ đến nha đầu Uyển Uyển đưa ngươi đi. Mau theo ta vào chánh điện. Nếu chần chừ hoặc tìm cách bỏ chạy, ta sẽ lấy mạng Đông Điền trước. Nào!
Lúc bị Khưu Phúc Linh vứt bỏ cũng là lúc Uyển Uyển được y giải hai huyệt đạo, Uyển Uyển uể oải tiến đến gần Quan Vân Sơn.
- Hãy vì Đông Điền muội, Sơn ca cố lên nào.
Vừa được nàng đỡ lên, Quan Vân Sơn đã nghe Khưu Phúc Linh bảo chàng:
- Trận thế vẫn như trước, không có gì thay đổi, ngươi đi trước đi.
Chàng cười lạt:
- Hóa ra bọn ngươi vẫn hồ nghi ở Trúc Lâm Thiền Viện vẫn còn ẩn tàng di học nên cứ giữ nguyên trận đồ, vì sợ có người hiếu kỳ vô tình phỗng tay trên?
Y lại gắt:
- Ngươi hiểu được như vậy là tốt rồi. Đi!
Quan Vân Sơn có phần bất ngờ khi thấy Uyển Uyển lại đưa cho chàng cầm một đầu của đoạn trúc chính là Phi Phụng Hắc Tiêu:
- Uyển Uyển muội vẫn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-quai-dien/1858263/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.