"Là ai?" Trần Lập Châu siết chặt bờ vai tôi, hai mắt trợn trừng nhìn tôi chằm chặp.
"Bụi hồng có gai, cho dù có cẩn thận đến mấy, trên người kẻ kia nhất định vẫn sẽ lưu lại dấu vết!" Tôi kích động nói.
Trần Lập Châu nhìn tôi, bất chợt thu tay về, "Đi theo ta."
Tôi vội vã bước theo sau.
Trần Lập Châu ngồi trong đại sảnh, lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa. Tôi đứng phía sau anh, nín thở chờ đợi.
Cửa lớn cót két đẩy ra. Trần Hà cúi đầu bước vào, trông thấy dáng vẻ của Trần Lập Châu, anh ta hơi sững lại.
"Đại thiếu gia." Trần Hà hơi nhìn tôi rồi quay sang nhìn Trần Lập Châu.
"Cởi áo ra." Trần Lập Châu lạnh giọng nói.
Trần Hà lẳng lặng nhìn Trần Lập Châu, không động đậy.
Trần Lập Châu cũng không lên tiếng thêm nữa, chỉ dõi mắt về phía anh ta.
Tôi thầm căng thẳng trong lòng. Mất một lúc sau, Trần Hà mới đưa tay lên, bắt đầu cởi nút áo. Anh ta mặc một bộ trường sam màu xanh lam, tay cởi từng nút một, tốc độ không nhanh không chậm, mặt cúi thấp xuống.
Chờ đến khi toàn bộ nút áo được cởi ra hết, Trần Hà vạch áo xuống, để lộ cơ thể sạch sẽ tinh tráng của mình.
"Xoay người." Trần Lập Châu mở miệng.
Trần Hà làm theo, phía sau lưng cũng sạch sẽ không một vết xước.
"Mặc áo vào." Trần Lập Châu day nhẹ huyệt thái dương.
Trần Hà không chút lưỡng lự nhặt lại áo mặc vào người, xong xuôi mới ngẩng đầu lên.
"Trần Hà, đừng trách tôi."
"Không đâu, đại thiếu gia." Trần Hà nhẹ giọng đáp.
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-duong-phu-phu/588078/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.