Gọi là gì cũng không quan trọng, nhóc không muốn tạo thêm gánh nặng cho mẹ. Sau khi tiết lộ bí mật này với gia đình, nhóc cảm thấy rằng mẹ có thể sẽ không tìm được vị trí đứng của chính mình, về mặt nhận thức, có lẽ cậu sẽ nghiêng về phía giới tính cũ của mình hơn, hơn nữa còn được lão ba nhóc chiều đến sinh hư, so với mẹ, cậu quả thật giống một người anh trai hơn, chưa bao giờ hết trách nhiệm với gia đình, được ông ba dùng hoa hồng và mật ngọt vây chặt.
Nhóc con tưởng rằng ba mình nên suy xét đến chuyện đó từ trước, và cho đến nay vẫn vậy, lão ba rất cứng đầu và ngốc nghếch, nhưng thật ra về phần mẹ, ổng là người chủ đáo hơn ai hết.
"Vậy ba định sắp xếp mẹ vào vị trí nào?" Xuất phát từ tò mò, nhóc hỏi nhiều hơn một câu.
Lão ba luôn tính toán trước mọi thứ không bỏ sót nhấp một ngụm cà phê, trả lời: "Trợ lý văn phòng của ba."
Cố Kiền thật sự ngày càng trở nên độc lập, tự học biết bò, chủ quan không cần ai đi cùng. Nhà rất lớn, mỗi ngày của bé con rất bận rộn, sáng sớm đã bò đến cửa bếp để xem hôm nay sẽ ăn gì, sau đó bò đến phòng khách kiểm tra số lượng giày trên giá, tiếp theo bò đến bám vào sô pha phòng khách tập đứng thẳng, buổi trưa sau khi uống sữa xong, lại đền thuê phòng của ông bà chủ trì họp hội nghị, nếu phát hiện ra cái gì mới thì đút vào mồm cẩn thận xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/3281950/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.