"Sắp xếp bổ nhiệm vị trí cho nhân viên mới là việc của bên bổ phận nhân sự sau khi bàn bạc kỹ lưỡng, tôi tin tưởng phán đoán của họ." Hắn vẫn đứng đắn như cũ.
Mãi đến tận tối chuẩn bị đi ngủ, hắn lia mắt nhìn Cố Sở một cái nhưng không dám lên giường, hắn mới thành thật trăn trối: "Vị trí này nếu đổi người sẽ gặp nhiều phiền phức, em cũng thấy đấy, tôi làm sao có thể yên tâm để cho kẻ khác đứng sau lưng mình được.
Nếu em thật sự không muốn ở trong văn phòng đợi tôi, tôi đây đành phải đổi giám đốc bên tài vụ, quản tiền chính là quản tôi, em chọn một cái đi."
Tóm lại, Cố Trường An phải trăm phương nghìn kế để thực hiện được chuyện này, hắn đã ngoài 40 tuổi, là một trưởng bối, nhưng cứ thích phá hoại uy tín hình tượng, trái lại trông hắn có vẻ như đang bắt nạt người khác, Cố Sở bình tĩnh lại, cậu cũng không quá nóng nảy: "Chú có thể nói với tôi ngay từ đầu mà, tôi không phải thằng nhóc 12 tuổi, tôi đã 29 tuổi rồi, chuyện gì chú cũng giấu không để tôi biết, cứ như mèo vờn chuột, nhìn tôi có giống như đang rất vui không hả?"
"Chú lớn tuổi hơn tôi, giàu hơn tôi, cường tráng hơn tôi, chú đâu cần phải dựa dẫm vào tôi, vậy là tốt rồi, nhưng tôi đâu có yếu ớt đến vậy, cũng đâu có phế vật vô năng, không phải ——" nghĩ đến món nợ ba triệu, Cố Sở nuốt ngược lại hai chữ "Nghèo đói", "Tôi nào đâu phải không có chú là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-do/3281951/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.