Hai nam nhân ăn uống no đủ, mặt mày vẫn nghiêm túc. Song song đứng ở bên giường, suy nghĩ: tại sao gia hỏa này lại ngất đi?
Dù đồng thời tiếp nhận hai nam nhân hơi khó một chút, nhưng với tố chất thân thể Lãnh thiếu gia, cũng không đến mức như thế.
Chẳng lẽ là tình ái tần suất cao làm hắn không chịu nổi, cho nên mới hồnghạnh xuất tường, thậm chí chạy đi tìm nữ nhân, muốn tìm về tự tôn namtính bị gạt bỏ nhiều năm của bản thân trên người nữ nhân.
Lãnh Tử Diễm rên một tiếng, mơ hồ tỉnh lại, toàn thân đau nhức, nhịn không được ân cần thăm hỏi tổ tông Lăng Diệp từ trên xuống dưới, vươn tay sờ sờtrán, hình như không nóng.
Sao lại đầu choáng mắt hoa, mệt đến không chịu được?
" Ngươi khó chịu?" Quân Ngân nhăn mày lại, leo lên giường, lật mặt hắn qua, nhìn kỹ. "Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?"
" Không biết...."
Hai gò má hơi căng lên, tay lại vén áo ngủ Lãnh Tử Diễm, nhẹ ấn trên bụng,hai phiến môi mỏng hiện ra mấy phần lạnh lùng như lưỡi đao, câu hỏi lạinhẹ nhàng. "Vậy.... Có hay mệt, chỉ muốn ngủ, vừa mỏi vừa nhuyễn, thường xuyên muốn ói?"
Lãnh Tử Diễm sửng sốt, giương mắt nhìn về phía Quân Ngân, mặt nháy mắt trắng bệch nhý tờ giấy.
Từ Duệ rốt cuộc có thể thoát khỏi Lãnh Tử Diễm về nhà cùng bà xã triềnmiên lại nhận được điện thoại khẩn cấp của Thiếu chủ đại nhân, hai ngày, nhiều nhất hai ngày lập tức lăn lại cho ta!
" Thiếu chủ... Ta trước tiên phải cưỡi lừa tới thị trấn, sau đó..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303850/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.