Tố chất thân thể vốn khác hẳn người thường, lại có thêm hai nam nhân cẩnthận hầu hạ, ngoại trừ buồn ngủ buồn nôn, lần mang thai này lại ít bịthai hành, thấy Từ Duệ tấm tắc lấy làm lạ, liên tục xúi giục Lãnh TửDiễm cống hiến gia tăng dân số thú tộc.
" Không phải đệ nhất phu nhân mới có thể sinh con trai cho Thiếu chủ nhà ngươi sao." Lột cam, ăn ngon lŕnh.
" Nói là nói như vậy. Nhưng tình thế bây giờ...." Từ Duệ nhăn mày lại, không biết có nên nói hay không.
" Ân?" Lãnh Tử Diễm nhếch mày, sát khí bức người.
Từ Duệ rút rút vai, nghĩ thầm dù sao trong phòng cũng chỉ có hai người.... "Lần đánh luân phiên trước kia, Thiếu chủ dùng thú thân hưởng dụngngươi, khắc ấn ký thư thú trên người ngươi..." Mắt từng trận tỏa sáng. " Tức là tất cả mọi người đều biết ngươi là thư thú của Thiếu chủ. Thiếuchủ vì ngươi, cố chiến quần hùng. Phần sau Dã Kê thắng không anh dũng,Thiếu chủ mặc dù là bại, bại cũng rất đẹp."
Cái này là vuốt mông ngựa. Rõ ràng thiếu chút nữa bị cắn chết.
" Bất quá, mấy ngày sau Thiếu chủ liền kéo thân thể thương nặng chưalành... Cắn trọng thương Dã Kê. Thú tộc xôn xao, Thiếu chủ thanh thếchưa từng có.”
Cắn trọng thương? Tại sao hắn nhớ là thắng thảm?
Từ Duệ ho một tiếng. "Mấy ngày trước, Thiếu chủ công bố tin tức ngươi mang thai."
Lãnh Tử Diễm không được tự nhiên vặn vặn bả vai. "Thế nào?"
" Đám thư thú ngưỡng mộ Thiếu chủ kia ai ai cũng khóc đỏ con mắt, phíasau tiếp trước đòi hùng thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-tram-luan/1303851/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.