” Nghe nói người sắp tiến hành ban đầu cầm giữ cho Mặc là ngươi?”
La Tây đi đến ghế sa lông ngồi xuống vào thẳng vấn đề.
” Không cần nghe nói, là ta “
Ngữ khí của bọn họ như là đã sớm biết nhau hơn nữa cò biết cả gốc gác.
Không sai La Tây nhận thức Ha Tu Ngột không chỉ là cái tên.
Ngẫm lại khi đó hắn còn là một con rồng nhỏ.
Cha của La Tây là con vật được phụ thân Ha Tu Ngột thu dưỡng.
Sau La Tây nghe Trung Hoành – Ha Tu Ngột cha của Ha Tu Ngột bá tước kể, một buổi tối nào đó con rồng ông nuôi biến mất.
La Tây nhớ lúc đó Trung Hoành nói.
” Nó rất hiểu chuyện nên ta không dùng ma pháp giam cầm nó, nhưng một buổi tối nó đi mất, khi về đem theo một quả trứng, vật nhỏ ” ông vuốt cái đầu không ngừng lắc lư của La Tây ” Là ngươi, ta không biết hắn nuôi hay nhận đâu về, ha ha chắc ngươi là con hắn, nói có phải không, La Tây?”
Khi đó hắn không hiểu sao một người cứ đem hắn củng đến củng đi như vậy.
Trung Hoành là một người ôn nhu cái gì cũng cho hắn, hầu như đồ ăn đồ chơi ngon đều cho.
Duy nhất có một người Mật Tư – Ha Tu Ngột cái tên bá tước cười đến giả dối này là khác.
Mỗi lần Trung Hoành cho hắn cái gì là Mật Tư lại cướp đi.
Khi đó hắn chỏ là một con rồng nhỏ không đủ sức cùng Huyết tộc tranh.
Cho nên tiểu La Tây chỉ khô mắt mà nhìn.
Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353027/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.