Mặc Cách ôm thật nhiều sách vào phòng, vừa đóng cửa, La Tây từ sợi xích hiện ra. 
“Tiểu Mặc Cách đầu ngươi bị lừa đá trúng sao? Như thế nào lại chăm học lên vậy. 
Mặc Cách trừng mắt nhìn cái tên cười đến không đứng đắn kia sau đó quay đầu coi như không thấy hắn. 
Không biết người này tại đây trốn cái gì? 
Mỗi khi có hai người mới hiện hình sau đó đem cái miệng đầy ý xấu lẩm bẩm trút hết lên đầu y. 
Ta đây gặp phải loại xui xẻo gì mà đụng phải loại người này. 
La Tây vẫn tiếp tục ở bên kia líu ríu. 
Không biết sao hắn có thể là vương Long tộc. 
Mặc Cách thầm nghĩ: Chẳng lẽ Long tộc là một lũ ngốc, còn mỗi tên này hơi tỉnh? 
Bề ngoài, y vẫn nhẹ nhàng mở sách ra đọc. 
Nếu có ai biết cái này đáng yêu xinh đẹp tiểu Mặc Cách bên trong là cả một bụng nước thối, không biết bao người lác mắt. 
Mặc Cách hết sức che dấu tâm tư dù trong đầu y đang suy nghĩ loạn thất bát tao,trên mặt vẫn rất bình tĩnh,moojt gợn sóng cũng không, nhân tiện điểm này  y là một tiểu ác ma. 
” Này tiểu Mặc Cách, sao ngươi không để ý đến nhân gia, nhân gia hội thương tâm!” 
La Tây lúc đầu còn nói rõ chữ sau đó càng lúc càng thê lương, ai oán hắn nhìn Mặc Cách sau đó cúi đầu, ngước mắt lên giả bộ cầm khăn lau tranh thủ sự thương cảm. 
” A” Mặc Cách ngẩng đầu nhìn, ta thật nhẹ dạ, nhẹ dạ. 
” Jessyca gần đây cho ta sách bảo ta đọc ta hỏi có chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-da-thu-quang/1353026/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.