Tôi nhìn chằm chằm làn khói lượn lờ trong tách trà trước mặt trầm ngâm không nói, trong lòng thực loạn, không rõ là tư vị gì.
”Triết Tín, lời tôi cần nói đều đã nói hết, tôi rất muốn thay Lăng Tịchcầu khẩn cậu, hãy buông bỏ thù hận đi. Thù hận nhiều lúc chính là condao hai lưỡi, thời điểm cậu tổn thương người khác, kỳ thật cũng là đanggây khó khăn cho chính mình. Kẻ làm chuyện ác, đều có nhân quả báo ứng.Kể như Trình Quan Bác, tôi tin rằng bao nhiêu năm qua cho tới nay, hắnta chưa chắc đã có ngày nào ngủ được an giấc, chính con gái ruột củamình phải giấu tên đổi họ sinh sống tại nhà người thân, ngoài gia đìnhra, chẳng những phải xa rời những niềm vui, mà còn phải bị vây trong run sợ đề phòng lo lắng. Những thứ này trong mắt tôi, chẳng phải đó chínhlà một loại trừng phạt hay sao?”
Tôi ngẩng đầu nhìn Hứa Bảo Sơn, khuôn mặt ông hiền lành, ánh mắt lộ ra sự cơ trí và độ lượng.
”Bác....Hứa,“ Tôi thấp giọng gọi ông ta, tiếng gọi này cần rất nhiềudũng khí của tôi, đồng thời cũng chứa đầy lời xin lỗi của tôi, ông kể rõ từng chuyện trải qua, tôi tìm không ra được bất kỳ lý do nào để tiếptục chỉ trích ông, thù hận ông. Ông hoàn toàn xuất phát từ tấm lònglương thiện, ông không có lỗi gì cả.
Nhìn vị lão nhân mái tóc đầy sợi bạc, tôi nhớ rất rõ, chỉ một năm trướcđây thôi, ông ấy ở nơi thái dương chỉ có vài sợi bạc. Chẳng qua một nămthời gian, năm tháng sẽ không vô tình với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-chien-tam-huyen/1871563/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.