Buổi sáng tám giờ năm mươi lăm phút, trong phòng hội nghị tại cao ốc Giang Thị.
Ánh sáng tràn đầy, nhiệt độ vừa phải.
Tôi điềm tĩnh nhìn toàn cảnh xung quanh, mười mấy người đang ngồi, không người nào chưa từng đem tâm lực cả đời mang ra dung hợp vào Giang thịcùng chung phát triển, bọn họ hiện tại tuy rằng tuổi tác đã cao, nhưngcông sức bỏ ra và nhiệt tình của họ năm xưa, có ai dám nói rằng không hề khắc sâu dấu ấn nào trên con đường sáng lập và phát triển huy hoàng của Giang thị. Đối với sự lo lắng hãi hùng và áp lực cực lớn mà mấy ngàytrước họ phải trải qua tôi cảm thấy vô cùng có lỗi.
Tôi mang theo ánh mắt tỏ vẻ xin lỗi dừng lại trên từng khuôn mặt mỗingười. Bọn họ cũng đáp lại tôi bằng ánh mắt tin tưởng và nụ cười thônghiểu. Tôi biết, điều này công lao phải thuộc về Trầm Tùng Lực mấy ngàytrước đã dốc hết sức mình tỉ mỉ giải thích toàn diện. Nhưng tôi nhìn họ, trong lòng vẫn đầy cảm động, những điều này đều là nguồn gốc sức mạnhkhông thể phá vỡ được của Giang thị.
Đúng chín giờ.
Trình Bá Văn mang theo luật sư xuất hiện trước cửa. Sự đúng giờ và dángvẻ mệt mỏi, vội vàng không cách nào che giấu được của hắn thật là chẳnghài hòa chút nào. Nhìn ra được, nhiều ngày nay hắn đã phải mệt nhọc ứngphó với nhiều người, nhiều việc khác rồi!
Những thành viên hội đồng quản trị khác đều lộ ra vẻ mặt chán ghét, đồng loạt thay đổi hướng nhìn. Tâm tình tôi yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-chien-tam-huyen/1871564/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.