“Thả tôi đi, anh tìm lầm người rồi. Không phải tôi, không phải tôi!” Gương mặt Lăng Tịch lệ rơi đầy nhìn tôi khóc kêu.
Tôi nhìn cô ấy, muốn trấn an cô ấy, cô ấy cắn lên tay tôi nhưng tôi không hề biết đau.
”Tôi có thể trở về với anh, nhưng mà tôi có điều kiện, chờ khi Giang phu nhân hết bệnh rồi, anh để cho tôi rời đi.” Cô ấy bỗng nhiên lại nói với tôi, trong mắt ánh lên vẻ quyết tuyệt.
Tôi lắc đầu, làm sao có thể? Tôi còn muốn giữ lại em làm lợi thế cuối cùng, em là vương bài tôi đối phó cha và anh em.
Cô ấy cười lạnh, trào phúng nói: “Tôi cái gì cũng không phải, anh đanglãng phí thời gian.” Lại nói tiếp: “Tôi muốn ly hôn với anh.” Nói xong,cô ấy nhanh nhẹn rời đi.
Tôi hoảng hốt, đưa tay muốn nắm cô ấy lại, nhưng chỉ chụp vào khoảng không.
Đột nhiên bừng tỉnh, thì ra là một giấc mộng lung tung! Tôi cứ vậy mà ngủ ngay tại giường Lăng Tịch.
Không thấy buồn ngủ nữa, tôi châm một điếu thuốc, cảnh tượng trong mơ vẫn hiện rõ trong đầu.
Cô ấy từng không chỉ một lần ám chỉ với tôi, chẳng qua là tôi hoàn toànchưa từng để ý đến, hoặc là căn bản chính là cố ý miệt thị cô ấy.
Làn khói làm cho trước mắt trở nên mờ mịt, riêng suy nghĩ trong đầu lạirõ ràng thông suốt trước nay chưa từng có, rất nhiều những thứ gây cảmgiác ẩn giấu mê hoặc, ngay tại thời khắc này càng lúc càng hiện lên rõràng. Cô ấy kỳ thật từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-chien-tam-huyen/1871562/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.