có vấn đề gì sao?” Dù sao thì Bùi Duật Thành vốn không thuộc về cô, chẳng qua cô chỉ muốn tất cả mọi chuyện đều trở về như cũ mà thôi.
Đêm qua Bùi Duật Thành phải đi công tác đột xuất, trước khi đi cô bất ngờ hôn anh một cái, làm cho đến tận bây giờ cô vẫn không bình tĩnh lại được.
Cô chạy đi chơi game nhậu nhẹt như vậy thật ra là vì trong lòng rối loạn mà thôi...
Nghĩ tới đây, Lâm Yên lại càng căm phẫn, cô lớn tiếng chất vấn: “Đêm qua mày lại còn vô liêm sỉ chạy đi hôn người ta nữa.
Nên tất nhiên là tao muốn nhanh chóng rời xa ngài Bùi rồi, nếu không...
ai mà biết mày sẽ dùng cơ thể của tao làm ra chuyện gì chứ?” Trong đáy mắt của Bùi Duật Thành xẹt qua một tia ngoài ý muốn, sắc mặt hơi khó hình dung.
Một lúc sau anh mới lên tiếng: “Cô cho rằng người tối hôm qua...
là tôi?” Lâm Yên khẳng định chắc như đinh đóng cột: “Đương nhiên là mày! Không phải mày thì là tao chắc? Làm sao tao có thể làm được mấy chuyện như vậy?” “....” Lâm Yên nghe thấy cơ thể của mình phát ra một tiếng cười thì chẳng hiểu sao trong lòng lại chột dạ: “Mày cười cái gì?” Đúng là gặp quỷ rồi! Sao cô lại cảm thấy cách nói chuyện của cái tên “quỷ háo sắc” này hơi giống Bùi Duật Thành chứ? “Cô Lâm, người tối qua không phải là tôi.” “Mày đừng có ngụy biện, chắc chắn chính là mày!” “Cô cho rằng tôi cần phải lừa cô sao?” Bùi Duật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479076/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.