Lễ Tình nhân đang yên đang lành thì vết thương cũ tái phát, lại còn bị chiếm mất xác, giờ lại còn phải vào viện nằm...
Chẳng biết vì sao mà trong đầu Lâm Yên lại vô thức hiện lên bóng dáng của Bùi Duật Thành.
Một giây sau, bên tai cô vang lên giọng nói của chính mình.
“Cô đang nhớ anh ta.” Lâm Yên bị dọa thót tim: “Con bà nó! Lại nữa! Tiên để đang xây dựng cơ đồ thì qua đời, hiện giờ thiên hạ chỉ có ba phần, Ích Châu hiện tại suy yếu, đang gần với bờ vực tồn vong.
Thế nhưng thị vệ thần tử lại không dám quên ơn...” Có lầm không vậy, cô nghĩ cái gì đều bị đối phương biết hết, nhỡ đâu cô nghĩ cái gì đó không dành cho thiếu nhi thì chẳng phải cũng bị biết hết sao? Bùi Duật Thành: “Cái không dành cho thiếu nhi là cái gì?” Lâm Yên: “Tao không biết cái gì hết! Tao chỉ nghĩ thế mà thôi! Mày có thể đừng đọc suy nghĩ của tạo được không?” Bùi Duật Thành: “Xin lỗi, cái này tôi không khống chế được.” Lâm Yên: “Vào tháng chín mùa thu, khi người dân thay nước trong hổ...
Cao Nhiễm đang trên đường cưỡi ngựa ngắm phong cảnh thì gặp mặt con trai của hoàng đế - Trường Châu, đạt được...” Cuộc sống này khó sống quá đi mà! Lâm Yên nhân lúc ý thức của mình còn tỉnh táo liền vội vàng đá sang chuyện chính: “Này, mày vẫn chưa trả lời câu hỏi của tao đấy, mày có phải nhân cách thứ hai của tao không?” Thấy đối phương im lặng, Lâm Yên lại tiếp tục hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479075/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.