Bùi Duật Thành: “...”
“Cô cần nghỉ ngơi.” “Không cần nghỉ ngơi! Tao muốn ra ngoài chơi cơ! Mau dẫn tạo ra ngoài chơi đi! Chẳng lẽ mày muốn để tạo ở nhà một mình vào ngày lễ thế này à? Quá tàn nhẫn! Đừng nghĩ mày không chế được cơ thể tạo thì không thèm nhìn đến mong muốn của tao nhé, nếu mày không dẫn tạo đi chơi thì tao...
cứ sẽ làm ầm lên đấy!!!” “Hoa cầm trong lòng, tôi muốn mang em về nhà, trong quán bar khuya khoắt đầu biết được thật giả.
Mời người lắc lư thỏa thích, quên đi nỗi đau trong lòng, em là người hấp dẫn nhất em có biết chăng...
Tới đây nào vẽ cùng tôi nào, vẽ rồng bên trái, vẽ cầu vồng bên phải...” Lâm Yên lèm bà lèm bèm chán chê, cuối cùng còn nghêu ngao hát.
Bùi Duật Thành: “...”
Trước mặt anh, cô luôn tỏ vẻ cực kì ngoan ngoãn, dường như đây là lần đầu tiên anh thấy một bộ mặt khác của Lâm Yên.
Bùi Duật Thành đang đau đầu thì đột nhiên Bùi Vũ Đường từ trong nhà đi ra.
“Trời ạ, chị dâu, chị đã đi đâu thế? Em tìm chị cả nửa ngày rồi, gọi điện không thấy nhấc máy, làm em lo chết mất!” Bùi Vũ Đường thấy Lâm Yên liền yên lòng.
“Sao cậu lại ở đây?” Bùi Duật Thành hỏi Bùi Vũ Đường.
“Hôm nay không phải lễ Tình nhân sao? Anh cả nhà em không ở nhà nên em sợ chị ở một mình sẽ buồn rồi lại nghĩ vẩn vơ, cho nên em mới cố ý tới đây chơi với chị!” Bùi Vũ Đường nịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3479077/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.