“Vâng ạ, cảm ơn ngài! Tôi tự gắp được mà.” Lâm Yên nhìn miếng thịt trong bát, nhìn vẻ ngoài thì khá là hấp dẫn...
Chắc là cũng không đáng sợ lắm đâu nhỉ? Nói không chừng lần trước do cô đen nên mới ăn vào đúng lần khó ăn nhất thì sao? Lâm Yên ôm suy nghĩ như vậy mà gắp miếng thịt kho tàu kia bỏ vào miệng.
Ngay một giây sau đó, khi Lâm Yên đang nếm thử mùi vị thì...
Lâm Yên có thể cảm nhận được rõ ràng...
mùi vị của cái chết! Thế...
thế mà lại...
còn khó ăn hơn cả lần trước! Cái hương vị đặc biệt” này thật sự có thể giết chết người đấy! Hóa ra, lần trước không phải cố đen ăn trúng lần khó ăn nhất mà là quá đỏ nhưng lại không biết quý trọng.
Có thể làm được thứ đồ ăn đáng sợ như vậy đúng là không dễ dàng gì.
Đại lão, rốt cuộc ngài đã làm thế nào mà có thể làm ra được thứ đồ ăn ma quỷ thế này! Đối diện với gương mặt của Bùi Duật Thành mà cô vẫn khó có thể nuốt xuống là đủ hiểu lực sát thương của những món đồ ăn này đáng sợ cỡ nào.
Thật muốn để mấy fan cuồng của Bùi Duật Thành đến nếm thử đồ ăn do anh nấu, chắc chắn sẽ thi nhau thoát fan ngay tại chỗ! Mà cô - thân là bạn gái người ta lại chỉ có thể cam chịu nuốt xuống...
Lâm Yên: “Ngon...
ngon thật...” Đời người là một vở kịch lớn, chỉ có thể dựa vào diễn xuất.
“Thích là được rồi, đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478704/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.