Tần Hoàn nhún vai: “Không biết, chúng tôi đã kiểm tra cơ thể của Lâm Yến rồi, hoàn toàn giống như những người bình thường khác, không có bất cứ điều gì khác biệt.
Nhưng không hiểu tại sao chỉ cần cô ấy ở bên cạnh anh Duật thì chắc chắn anh ấy sẽ ổn định lại, thế nên tôi nghĩ chuyện này không nhất định liên quan đến vấn đề thể chất.
Mà dù thế nào đi nữa thì hiện tại cũng chẳng có loại thuốc an thần nào có tác dụng mạnh hơn cô ấy...”
Bùi Vũ Đường ngồi bên nghe mà không dám chớp mắt, đến đây thì không nhịn nữa phải lên tiếng: “Sau đó thì sao, đã xảy ra chuyện gì? Sao sau khi anh cả về nước hoàn toàn không đề cập gì đến chị Yên!” “Đừng nói anh ấy không nhắc đến, anh ấy còn không cho phép bất cứ ai trong chúng tôi nhắc đến cô ấy.” Tần Hoan thở dài, “Chuyện năm đó quả thật rất phức tạp, vốn dĩ anh Duật ra lệnh không cho phép bất cứ ai trong chúng tôi nhắc tới Lâm Yên, Thế nhưng không ngờ anh ấy lại quay lại với Lâm Yên, lại còn đích thân giới thiệu cho mấy người quen nhau nên chắc là nói cho mấy cậu biết cũng chẳng sao...” Tinh Trầm nằm trên ghế cắn kẹo que bỗng nói xen vào: “Nếu chỉ đơn giản là thuốc thì tốt biết bao nhiêu, đây Lâm Yên lại là một con người.
Các anh cũng biết tính tình anh Duật cực đoan thể nào đấy, thế nhưng so với Lâm Yên thì chưa là gì cả.
Con người cô ấy chẳng khác nào thuốc nổ, động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478545/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.