Người đàn ông này mặc một bộ vest cổ điển, thế nhưng chiếc cà vạt chỉnh tề đã bị kéo ra treo lỏng lẻo trên cổ, cúc áo sơ mi bị giật mất ba cúc, mái tóc đen bóng vốn dĩ chỉnh tề lúc này cũng lộn xộn mất trật tự.
“Lão...
lão Đại...” “Anh Duật...” “Anh cả...” Tình trạng khác thường này của Bùi Duật Thành, đến ngay cả Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường cũng nhận ra.
Mọi người cùng liếc mắt nhìn nhau.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều đứng im không dám cử động, cũng không dám tới gần.
Cuối cùng Bùi Nam Nhứ đứng dậy trước, cẩn thận đi về phía Bùi Duật Thành.
Bùi Nam Nhứ biết Bùi Duật Thành không uống rượu nên đi tới quầy bar, rót cho anh một cốc nước chanh rồi cố gắng nhẹ giọng nói: “Anh cả, sao anh lại tới đây?” Bùi Duật Thành không nói gì, ánh mắt ấm trầm đen kịt nhìn lướt qua Bùi Nam Nhứ rồi hờ hững đưa tay nhận lấy cốc nước chanh.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc Bùi Duật Thành nhận lấy cốc nước chanh kia thì nó lập tức vỡ nát, giống như thể lúc này anh đã không thể khống chế được sức mạnh của mình.
Bùi Nam Nhứ cả kinh, bàn tay của anh ta bị những mảnh vỡ quẹt vào tạo thành vài vết cắt.
Cùng lúc khi cái cốc nước chanh vỡ nát, toàn bộ căn phòng bao hai tầng đều bị nhấn chìm bởi một áp lực nặng nề kinh khủng.
Tất cả mọi người đồng loạt bị ép vào góc phòng.
Sắc mặt Tần Hoan lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478546/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.