Bùi Vũ Đường quỳ gối bên cạnh anh, kêu khóc không thôi: “Anh! Em xin anh tha cho em lần này đi mà! Lần sau em tuyệt đối không dám nữa...” “Tổng giám đốc Bùi, hành lý của Tam thiếu đã chuẩn bị xong, có thể lập tức xuất phát đi đến nước Y! Phía bên trường học cũng đã sắp xếp xong xuôi, chính là trường tư thục do đích thân ngài chọn, được quản lý và đào tạo theo mô hình khép kín! Sáng mai có thể làm thủ tục nhập học.” Trợ lý đứng bên cạnh cung kính báo cáo.
Bùi Vũ Đường hung hăng trừng mắt với người trợ lý như một con sói con: “Cái ông nội anh! Tôi không đi! Có chết tôi cũng không đi đến cái nơi quỷ quái đó đâu!” Bùi Vũ Đường vừa rống vừa lao về phía Bùi Nam Nhữ: “Anh hai! Anh hai cứu em! Anh nói đỡ cho em đi! Anh giúp em nói với anh cả đi mà!” Bùi Nam Nhứ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Vũ Đường, em còn không biết tính của anh cả? Có thể nói được cái gì anh đã nói hết rồi, nếu anh còn tiếp tục cầu xin cho em chỉ sợ sẽ thành đổ thêm dầu vào lửa.” Bùi Vũ Đường hoảng loạn hỏi: “Vậy ba thì sao, anh có giúp em gọi ba không, ba nói gì?” Bùi Nam Nhứ lắc đầu: “Ba nói mọi chuyện đều nghe theo anh cả sắp xếp.” Bùi Vũ Đường thật sự khiếp sợ: “Cái gì! Đây có phải là ba ruột không vậy? Chỉ vì sợ anh cả mà ngay cả đứa con ruột này cũng mặc kệ!” Hết cách, Bùi Vũ Đường chỉ có thể chạy về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478421/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.