Sau đó là năm sáu người đại diện nghệ sĩ hùng hổ chen chúc chui vào.
Triệu Hồng Lăng lập tức lấy lại vẻ mặt nghiêm tục thản nhiên, lạnh lẽo nhìn vào đám người vừa mới tiến vào: “Có chuyện à?” Đám người hùng hổ như đến hỏi tội, gã đàn ông cầm đầu vỗ bàn rống lên: “Triệu Hồng Lăng! Cô còn mặt mũi để hỏi! Có mỗi chuyện giữ chân một người mà cũng không làm được! Tưởng Tư Phi là nghệ sĩ tuyến 1 duy nhất của công ty chúng ta, cô ta đi rồi, cô có biết nó ảnh hưởng lớn tới thế nào đối với công ty không!” “Đúng vậy! Chọc phải rắc rối lớn như vậy cô phải chịu hoàn toàn trách nhiệm!” “Không có Tưởng Tư Phi thì cô còn chẳng bằng một người đại diện hạng ba! Lấy tư cách gì để ngồi vào cái ghế Giám đốc phòng Kinh doanh và Quản lý này chứ!” Đối mặt với sự lên án công khai này, Đa Đa đứng bên nghe mà tức đến gần chết: “Này! Mấy người quá đáng vừa vừa thôi! Tưởng Tư Phi có giỏi thế nào đi nữa cũng là do một tay chị Lăng dẫn dắt! Không có chị Lăng thì công ty chúng ta có thể có được một nghệ sĩ tuyến 1 sao?” Một nữ đại diện trang điểm xinh đẹp cười nhạt: “Còn mặt mũi mà nói cơ đấy! Còn chẳng phải vì cô ta dùng tiền của công ty để nuôi người của mình sao? Vì nuôi Tưởng Tư Phi mà cướp đoạt biết bao nhiêu tài nguyên cùng với tài chính của bọn tôi! Bây giờ thì người chạy mất rồi, gà bay trứng vỡ, khiến công ty tổn thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-ap-co-em-ngot-ngao-co-anh/3478412/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.