Chương trước
Chương sau
Cộng thêm việc hoàn toàn tin tưởng Lâm Thư Nhã nên không tin lời cảnh báo của Triệu Hồng Lăng.

Mãi đến khi biết được chân tướng mọi chuyện, cô mới sa thải Tiểu Lưu.

Sau khi ngẫm nghĩ, Triệu Hồng Lăng nói: “Đa Đa, vất vả cho em rồi, em tới giúp Lâm Yên giúp chị! Nếu giao cô ấy cho người khác chị cũng không yên tâm.” Đa Đa không dám làm trái lời của Triệu Hồng Lăng, chỉ có thể nhăn nhó quay sang trừng Lâm Yên: “Sao tự dưng chị lại chọn em!” Lâm Yên cười híp mắt, nói: “Ai còn phải hỏi, tại vì em đáng yêu nha, lại thích nói thẳng! Chỉ cần một người ăn nói ngay thẳng như vậy ở bên cạnh để nhắc nhở mình.

Hơn nữa, tên của em nghe rất hay.” Lâm Yên vừa nói vừa đưa mắt liếc nhìn thẻ nhân viên của Đa Đa: Tiền Đa Đa.

Tên rất hay! Vừa nghe đã thấy may mắn! Lâm Yên vỗ vai an ủi Đa Đa: “Đa Đa, em đừng như vậy, phải lạc quan lên! Nói không chừng sau này em sẽ trở thành đệ nhất trợ lý trong giới giải trí thì sao?” Đa Đa vô cảm xúc nhìn chằm chằm Lâm Yên: “Đợi được đến lúc đó thì em đã bị anti fan của chị chém chết rồi.” Mặc kệ nói thế nào thì chuyện trợ lý cuối cùng vẫn được quyết định như vậy.

Triệu Hồng Lăng tìm hợp đồng phía đoàn làm phim “Kỳ phùng địch thủ” mới gửi tới cách đây không lâu để Lâm Yên kí.

Sau đó bàn bạc lịch trình công việc với Lâm Yên.

“Đoàn làm phim sẽ khai máy sau bảy ngày kể từ ngày thử vai kết thúc.

Trong khoảng thời gian này, chị cũng không mong diễn xuất của em sẽ tiến bộ vượt bậc, nhưng chị chỉ có một yêu cầu đối với em.

Đó là yên phận mà làm người! Đừng có gây ra bất kì chuyện gì nữa! Cứ im lặng đợi dư luận bớt quan tâm tới em! Chị sẽ để Đa Đa giám sát em, em nhất định phải nghe theo những gì Đa Đa sắp xếp!” Triệu Hồng Lăng cảnh cáo.

Lâm Yên sảng khoái đáp lời: “Chuyện này không thành vấn đề.” Triệu Hồng Lăng thở dài, đưa cho cô một bảng biểu: “Đây là thời gian biểu của em, đất diễn của em không nhiều lắm nên phần lớn thời gian đều phải đợi! Kiên nhẫn một chút, đừng oán hận! Nếu buồn chán quá thì tải trò chơi về điện thoại mà chơi, đừng rảnh quá rồi lại kiếm chuyện!”

Triệu Hồng Lăng cũng đồng tình với những gì Lâm Yến gặp phải nên cũng muốn giúp cô một tay.

Thế nhưng, với tình hình hiện nay của Lâm Yên thì Triệu Hồng Lăng cũng chẳng thể giúp được gì.

Có thể “bơi” được đến đâu vẫn phải xem chính bản thân Lâm Yên.

Lâm Yên nghe những lời Triệu Hồng Lăng nói, thật sự cảm thấy khổ không nói nên lời.

Trước kia, cô sống như người không hồn nào có hơi sức đâu mà làm mấy chuyện đó.

Hầu hết đều do Tiểu Lưu kia “giả truyền thánh chỉ”, nói cái gì mà “Chỉ dùng bữa ở nhà hàng có ba sao Michelin”; “Cafe hơi nguội sẽ không uống.”; “Tuyệt đối không được xáo trộn mỹ phẩm”...

đủ các loại yêu cầu kỳ lạ.

(*) Ba sao Michelin: chỉ những nhà hàng có phong cách và chất lượng ẩm thực đỉnh cao do các chuyên gia ẩm thực hàng đầu bình chọn.

Không thể trách vì sao Đa Đa vừa nghe thấy phải làm trợ lý của cô đã hoảng sợ như vậy.

Hết cách, những thứ đã đi vào “dấu ấn” lịch sử như vậy cô đâu thể thay đổi được.

Lâm Yên nhận lấy thời gian biểu, nhìn thoáng qua, phát hiện buổi chiều hôm diễn ra cuộc thi đấu của ông ngoại thì cô không có lịch diễn.

Đến lúc đó, mặc kệ Hạ Nhạc Phong có cần cô làm hoa tiêu hay không thì cô vẫn sẽ đến xem, nói không chừng có thể giúp được gì đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.