Chương trước
Chương sau
Cô hờ hững quét mắt nhìn mọi người rồi lạnh nhạt lên tiếng: “Từ từ đã, vội cái gì?” Đám người thấy Lâm Yên bất ngờ xuất hiện, lập tức tỏ ra không kiên nhẫn và chán ghét: “Đây không phải chỗ mà cô có thể nói chuyện!” Lâm Yên không để ý đến những người đó, nói thẳng: “Chỉ là một Tưởng Tư Phi chạy mất thôi mà đáng để mấy người sốt sắng như vậy! Trong ba tháng, tôi nhất định sẽ giúp chị Lăng lấy lại toàn bộ công trạng đã mất, trở lại vị trí đệ nhất!” Lâm Yên vừa dứt lời, tất cả mọi người lập tức trở nên xôn xao.

Tất cả đều nhìn Lâm Yên như nhìn một kẻ điên, ngay cả Triệu Hồng Lăng và Đa Đa cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Một lát sau, tất cả vang lên tiếng cười chế giễu.

“Ha ha ha ha ha ha, Lâm Yên, tôi thấy cô điên rồi! Những lời này mà cô cũng nói được ra sao, đúng là nực cười?” “Đã bị giới giải trí tẩy chay rồi, chẳng qua giẫm phải vận cứt chó mới nhận được một vai nữ phụ chẳng có bao nhiêu đất diễn lại còn không biết liêm sỉ chạy đi la liếm sự nổi tiếng của ảnh đế Bùi! Hiện giờ fan hâm mộ của các nhà đều cho cô vào danh sách đen, cô không làm ảnh hưởng đến công ty đã là may mắn lắm rồi, còn nói cái gì mà lập công trạng?” “Mấy hôm nữa sợ rằng cái vai phụ kia của cô ta còn chẳng giữ được nữa ấy chứ! Ai mà dám dùng một nghệ sĩ phiền phức như cô ta! Lại còn so sánh mình với Tưởng Tư Phi nữa!”

Lâm Yên không chút biến sắc đối mặt với những lời trào phúng này, chỉ mở miệng cười đáp: “Tôi có thể làm được hay không, cứ thử một lần chẳng phải sẽ biết hay sao? Thế nào, chẳng lẽ mấy người không có niềm tin với bản thân, sợ bị tôi đè bẹp rồi không lấy được vị trí đệ nhất công trạng sẽ mất mặt” Đám người nghe xong lập tức đen mặt.

“Cô đừng nói xằng nói bậy!” “Nói năng hão huyền!!!” Lâm Yến nhún vai: “Sao lại không được chứ, nếu mọi người đã có lòng tin như vậy thì sao không dám đánh cược với tôi?” Không ai ngờ Lâm Yên sẽ xen vào chuyện này, bọn họ giận dữ đứng một bên thương lượng.

Triệu Hồng Lăng không có công lao cũng có khổ lao, cho dù bọn họ có ép buộc đến cỡ nào thì phía trên cũng chưa chắc sẽ lập tức giáng chức.

Thế nhưng, nếu để Lâm Yên vô dụng này lăn lộn thêm vài cú nữa, nói không chừng sẽ khiến Triệu Hồng Lăng bị giáng chức nhanh hơn.

Đến lúc đó thì chút thanh danh còn lại của Triệu Hồng Lăng cũng không còn nữa, hoàn toàn không thể trở mình.

Vì thế người đại diện cầm đầu đám người đứng ra, nói: “Được thôi, vậy chúng tôi sẽ chờ ba tháng, nếu đến lúc đó công trạng của Giám đốc Triệu không đứng thứ nhất thì hãy nhớ lấy cam kết hôm nay!” Nói xong, đám người lục tục rời đi.

Đợi tất cả mọi người đi rồi, Đa Đa phát điên lên, lập tức lao tới mắng mỏ: “Lâm Yên! Chị làm cái gì thế hả? Chị Lăng đối xử tốt với chị như vậy tại sao chị còn muốn hại chị ấy?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.