Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa ló dạng, ánh nắng chan hòa cùng tiếng chim kêu ríu rít tưởng chừng như ở ngay bên tai, Cố Tinh Vân đã bị đánh thức hoàn toàn. Cậu chớp chớp đôi mắt còn vương chút mơ màng, nhìn thấy mái lều lớn phía trên đầu và ánh sáng dịu nhẹ xuyên qua tấm bạc che ở bên ngoài, cảm giác như đang ở một thế giới khác.
Cậu khẽ động người, vừa lúc nhận ra bên cạnh mình là Lục Nguyên Minh, tay hắn đặt trên eo cậu, người vẫn đang nằm nghiêng, ánh mắt chăm chú quan sát phản ứng của cậu.
“Bé ngoan, ngủ có ngon không?" Hắn cất giọng trầm khàn, đôi mắt còn đọng lại chút mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên vẻ dịu dàng quen thuộc.
Cố Tinh Vân ngẩn người một lúc, rồi chợt nhận ra nơi này vốn không phải nhà của họ. Bạn nhỏ bối rối hỏi: “Anh, anh ơi, mình đang ở đâu vậy ạ?"
Lục Nguyên Minh cười khẽ, ngồi dậy, kéo cậu lại ôm vào lòng, đầu gác trên vai cậu: “Khu du lịch dã ngoại ở ngoài bìa rừng. Tôi dẫn em đi thả lỏng tâm trạng... sẵn tiện mừng sinh nhật chỉ với hai người chúng ta.”
Cố Tinh Vân ngơ ngác: “Sinh nhật ai ạ?”
Giọng nói máy móc quen thuộc của 001 vang lên trong đầu cậu. “Sinh nhật ngài đó, đồ ngốc”
“A...” Cậu ngốc nghếch kêu lên, rồi lại cúi đầu vì xấu hổ.
Lục Nguyên Minh không nhịn được xoa loạn mái tóc mềm mại của bạn nhỏ.
“Em từng nói với tôi hai cha hay dẫn em xem sự hồi sinh của những cánh rừng già. Năm nay không được ở cùng họ, tôi mong mình có thể tạo cho em chút cảm giác quê nhà. Bé ngoan, em chịu ấm ức rồi.
Hai mắt Cố Tinh Vân lập tức đỏ hoe. Sự chua xót ứ đọng bị người khoét ra một lỗ hổng, biết bao cảm xúc trong lòng cũng thuận theo đó mà chảy ra ào ạt.
Cậu biết, Lục Nguyên Minh có lẽ đã không ngủ cả đêm để đưa cậu đến đây, chỉ vì để cậu có một sinh nhật giống như những năm về trước.
“Không ấm ức đâu” Cậu nhỏ giọng nói, ánh mắt long lanh nhìn hắn: “Ít nhất năm nay... em lãi được một người bạn trai rồi. Một người tốt vô cùng... còn thương em nữa.
Lục Nguyên Minh thoáng ngẩn người, rồi lại cười vô cùng dịu dàng, đưa tay nhéo nhẹ má cậu: “Ngọt ngào thế này, bánh sữa nướng định làm tôi tan chảy luôn à?"
Cố Tinh Vân ngượng ngùng cúi đầu, nhưng vẫn lén lút cười.
Ảnh để đứng dậy, đưa tay về phía cậu: “Nào, ra ngoài thôi. Tôi chuẩn bị chút đồ, hy vọng bé ngoan sẽ thích.
Cố Tinh Vân nắm lấy tay hắn, để hắn kéo mình ra khỏi lều.
Ngoài kia, một chiếc bàn nhỏ được đặt giữa bãi cỏ xanh mướt, trên đó có một chiếc bánh kem đơn giản cùng vài món ăn nhẹ. Khung cảnh quanh họ là cánh rừng được bao phủ bởi một màu xanh thẳm, ánh nắng sớm mai rọi qua những tán lá to, tạo nên những mảng sáng tối đan xen tuyệt đẹp.
“Chúc mừng sinh nhật, bé ngoan” Lục Nguyên Minh củi người, khế thì thầm bên tai cậu.
Cậu ngước lên nhìn hắn, đôi mắt xanh hiện lên vẻ xúc động.
“Anh ơi, cảm ơn anh.” Bạn nhỏ ôm chặt lấy hắn, nhỏ giọng lặp lại: “Cảm ơn anh nhiều lắm.”
“Vậy bé ngoan có thể thưởng cho tôi một nụ hôn không?”
Lục Nguyên Minh cúi người, khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc. Hắn không nghĩ bạn nhỏ sẽ làm thật, nói như vậy cũng chỉ vì chọc cậu một chút để xem cậu lại đỏ mặt mà thôi.
Không ngờ, Cổ Tinh Vân lại nghiêng đầu nhìn thẳng vào hắn, đôi mắt xanh trong vắt, như đang căn nhắc lời đề nghị nọ. Khi hắn còn đang mơ hồ, bạn nhỏ đã nhón chân, nghiêng người tới, nhẹ nhàng chạm môi mình lên môi hắn.
Khoảng khắc ấy, Lục Nguyên Minh như bị thời gian đóng băng. Đôi môi mềm mại chỉ khế lướt qua như chuồn chuồn lướt nước, thế mà cảm giác ấy lại như một tản đá lớn rơi xuống mặt hồ, tạo ra vô số gợn sóng phá tan sự tĩnh lặng vốn có trong lòng hắn.
Nhóc Alpha nhanh chóng rời khỏi vòng tay người nọ, hai tay nắm chặt lấy tay áo hắn, khuôn mặt đỏ bừng cúi gằm. Đôi chân nhỏ cũng ngọ nguậy như muốn cuộn tròn lại rồi trốn đi thật nhanh.
Lục Nguyên Minh tỉnh táo hẳn, nhìn dáng vẻ ngượng ngùng đến sắp chạy trốn của cậu, hắn lại không nỡ buông lời trêu ghẹo nữa.
“Bé ngoan, hôn kiểu này không phải là hôn thưởng đâu” Hắn đưa tay vướt nhẹ mái tóc mềm mại của bạn nhỏ, giọng nói pha chút cưng chiều.
Cố Tinh Vân nghe vậy, mặt càng đỏ hơn, lắp bắp mắng hắn: “Anh tham lam... quá quá rồi.”
“Sao lại đáng yêu thế? Hả? Mỗi lần em ngại ngùng là lại nói lắp vậy nè.” Lục Nguyên Minh cúi xuống nhìn sâu vào mắt cậu, khóe môi nhẹ cong lên: "Cảm ơn em, tôi vui lắm.”
Cậu ngẩng đầu nhìn hắn, như một chú nai con nhỏ ngập ngừng, lí nhí nói: “Em... em cũng vui.”
Cõi lòng như có một dòng nước ấm chảy qua. Hắn khế vỗ vai cậu, nói: “Được rồi, bánh kem đem ra ngoài chỉ để được một lúc thôi. Mau hát mừng sinh nhật và thổi nến đi nào, không thì mất hết ý nghĩa đấy”
Cậu gật đầu, lẽo đẽo theo sau hắn đến bên chiếc bàn nhỏ.
Lục Nguyên Minh thắp một cây nến, đặt chiếc bánh lại gần cậu hơn. Ánh nến yếu ớt nhảy nhót trong làn gió nhẹ, hòa cùng ánh mắt long lanh của bạn nhỏ.
"Happy Birthday To You, Happy Birthday To You."
Bọn họ cùng cất giọng hát bài ca chúc mừng, Lục Nguyên Minh cố ý hát chậm hơn, để giọng Cổ Tinh Vân vang lên rõ ràng giữa không gian yên bình.
Cố Tinh Vân chắp hai tay, chậm rãi nhắm mắt lại. Lục Nguyên Minh nhìn vẻ thành tâm của bạn nhỏ mà không khỏi tò mò về điều ước của cậu.
Cậu mở mắt, cúi đầu thổi tắt nến. Ánh sáng vụt tắt, nhưng nụ cười ngọt ngào trên môi cậu vẫn sáng rực trong mắt người nọ.
“Em ước gì thế?” Lục Nguyên Minh nghiêng người hỏi, giọng nói như hòa cùng tiếng gió lạnh.
Cố Tinh Vân lắc đầu, cười nhẹ nói: “Không nói được ạ, nói ra sẽ không linh đâu.”
“Thế à?” Hắn nheo mắt nhìn cậu, rồi khẽ nhướn mày cười: “Vậy tôi đoán nhé. Có phải em ước năm nào cũng được ở bên tôi thế này không?"
Cố Tinh Vân tròn mắt nhìn người không biết da mặt mình dày là như thế nào này một cái, mặt đỏ như bốc khói, nhanh chóng biện hộ:
“Không phải đâu!”
“Không phải thật sao?” Hắn bật cười, vẻ mặt rõ đắc ý: “Thế thì chắc chắn là đúng rồi.”
Bạn nhỏ bối rối đưa tay chặn miệng hắn, không muốn cho người này nói lời ghẹo cậu nữa. Chẳng qua, hắn đã nói đúng một phần trong điều ước đó.
Cậu ước có thể được gặp lại hai cha, cũng ước có thể dẫn hắn đến ra mắt hai người. Muốn khoe với họ rằng cậu đã lớn rồi, có người yêu, cũng có sự nghiệp.
Chỉ là cậu biết, điều đó không thể nào xảy ra.
Cậu không thể về nhà, nhưng cậu lại có thể bên hắn mãi mãi.
Điều sau dễ hơn điều trước rất nhiều.
Cậu nguyện ý để nó thành hiện thực hơn.
Chỉ mong gia đình cậu mãi mãi bình an, hai cha vĩnh viễn đều hạnh phúc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]