Hứa An nhìn người vừa mới còn hùng hổ với anh, giờ đây lại căng thẳng nhìn số điện thoại trong máy mà bật cười, bỏ lại một câu rồi đi ra bên ngoài đợi.
“Xong việc, nhớ trả phí dịch vụ cho tôi đấy"
Tiếng chuông điện thoại vang lên, từng hồi như gõ thẳng vào tim Lục Nguyên Minh. Hắn hồi hộp đến mức lòng bàn tay rịn ra một tầng mồ hội, mắt chăm chú nhìn màn hình điện thoại, chỉ chờ giọng nói quen thuộc vang lên ở đầu dây bên kia.
Một, hai... đến hồi chuông thứ ba, cuộc gọi cuối cùng cũng được kết nối.
“Alo, anh Hứa ạ?"
Giọng nói mềm mại ấy vừa vang lên, dù chỉ vài từ đơn giản cũng đủ làm lòng hắn dậy sóng. Lục Nguyên Minh hắng giọng, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lời nói của hắn vẫn không giấu nổi sự kích động.
Thật sự là nhớ đến điên rồi.
“Cố Tinh Vân.”
Cố Tinh Vân nghe giọng hắn thì bối rối, cậu vừa có ý định muốn ngắt máy đã bị người nọ ngăn cản: “Nhóc con, đừng ngắt máy, nói chuyện với tôi một chút, có được không?"
Nhóc Alpha ngập ngừng, ngón tay vốn đã lơ lửng trên nút kết thúc cuộc gọi giờ khựng lại hẳn. Giọng Lục Nguyên Minh khàn khàn, mang theo chút khẩn cầu mà cậu chưa từng nghe thấy, điều đó khiến bạn nhỏ mềm lòng.
“Vâng... Sao anh lại lấy điện thoại của thầy Hứa vậy ạ?”
“Còn không phải vì em chặn tôi sao?” Lục Nguyên Minh nhếch môi cười khổ, rồi lại thở dài nói: “Về nhà đi bé ngoan, tôi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3740598/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.