Sau vài phút nghỉ ngơi, bình ổn lại cảm xúc. Cổ Tinh Vân và Lục Nguyên Minh trở lại vị trí, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
Lý Hoài Dương điều chỉnh góc máy, đôi mắt sắc bén không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Đây là phân cảnh quan trọng, khi những ký ức đau lòng về Lý Hòa dần được hé lộ, kéo theo đó là sự giằng xé nội tâm của hai nhân vật chính.
Cổ Tinh Vân đứng trong căn phòng trống trải, ánh sáng mờ nhạt chiếu lên gương mặt tái nhợt của cậu. Đôi mắt xanh sâu thẳm chứa đựng nỗi day dứt khó nói thành lời.
“Mục Thần..em lại đến tìm anh rồi đây.” Cậu cất tiếng gọi, giọng nói run rẩy, hèn mọn như sợ người nọ sẽ quát lớn đuổi cậu đi.
Lục Nguyên Minh không dám quay đầu nhìn vào mắt cậu, hắn run giọng hỏi: “Sao vậy? Tôi đã nói... chúng ta không thể quay lại được đâu. Lý Hòa, em về nhé?”
“Không phải như thế"
Cổ Tinh Vân bước lên một bước, tay nắm chặt lấy vạt áo gió còn vương tuyết lạnh, cố gắng kiềm chế cảm xúc của chính mình: “Em đã nhớ lại một phần nhớ lại vì sao em nói lời chia tay với anh.
Trong mắt Lục Nguyên Minh thoáng dao động, nhưng hắn nhanh chóng giấu nhẹm đi cảm xúc đó. Lục Mục Thần không muốn lại phải chịu tổn thương từ người mình yêu thêm lần nào nữa.
“Nhớ lại thì sao? Lý Hòa, em đã nói chia tay rồi, em bỏ rơi tôi mà chẳng có lấy một lời giải thích. Em có biết tôi đã chờ đợi, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/alpha-nho-bi-du-di-mat-roi/3734234/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.