Chương trước
Chương sau
[Aaaa cuối cùng cục cưng cũng đăng bài rồi!]

[Cục cưng ơi, em đáng yêu như vậy là không được đâu

[Tấm thứ hai làm tim tui tan chảy, ai cho phép hai người lớn kia bắt nạt bé con thế hả?]

[Chúc mừng em bé đóng máy, mong chờ phim nhanh chóng ra mắt

[Cổ vũ cho em bé vào lễ trao giải hôm nay nha mọi người, tin mới nhất. Em ấy có mặt trong danh sách đề cử nhận giải ngày hôm nay!!!]

[Hạng mục nào? Nhanh đi xem xem, like ảnh đại diện trong lễ trao giải của em ấy đi. Ú òa cục cưng ưu tú của chúng ta

[Cả hai hạng mục, là hai hạng mục lận đó. Lễ trao giải Tinh Nguyệt thần tiên, cục cưng thần tiên

[Chúc mừng bạn nhỏ, dù có lấy giải hay không thì mới ra mắt một tác phẩm mà có đề cử là giỏi lắm rồi]

Không thể trách các fan bất ngờ như vậy, bởi Tinh Nguyệt là giải thưởng duy nhất chỉ công bố những cái tên được đề cử cho từng giải thưởng vào phút chót mà thôi.

Nhìn những dòng bình luận mới xuất hiện ngày càng nhiều, hai mắt Cổ Tinh Vân mở to. Cậu được đề cử á! Cậu sẽ có giải thưởng sao? Một giải thưởng cho sở thích diễn xuất của cậu ư?

001 thực tế nói: “Mới đề cử thôi chủ nhân nhỏ à! Cũng có thể ngài đi đến rồi đi về tay không đó.”

Mặt Cổ Tinh Vân ngay lập tức ỉu xìu, 001 luôn thích dập tắt niềm vui của cậu mà. Dù thế, nhóc Alpha vẫn không ngừng nghĩ về viễn cảnh bản thân nhận

được giải thưởng đầu tiên trong sự nghiệp. Cậu muốn ở một nơi không có hai cha kề bên, lặng lẽ trưởng thành.

Đầu tiên là thông qua giải thưởng này, rất lâu về sau nữa sẽ là những giải thưởng khác. Cố gắng hết mình, như nguyện vọng của cha nhỏ. Cố Tinh Vân sẽ luôn là ngôi sao nhỏ chói sáng như chính cái tên của cậu.

Trần Hạo bảo cậu ăn uống đầy đủ trước khi anh qua đón cậu, đi gặp một người. Nghe sự vui mừng trong giọng nói của Trần Hạo, cậu mới nhận ra bản thân vô cùng may mắn vì vai diễn kết thúc trước thời hạn.

Đạo diễn Trần không có bộ phim nào ra mắt trong năm nay, cho nên ông sẽ không đi nhận giải, điều đó có nghĩa nếu cậu còn ở đoàn rất khó để xin một người khó tính như ông ấy đột ngột cho nghỉ một ngày.



Cậu vỗ nhẹ vào ngực, cảm thán: “Thật may, thật may”

Đột nhiên nhớ ra gì đó, Cố Tinh Vân nhỏ giọng hỏi 001: “Năm nay anh chủ nợ cũng không có phim nào đúng không?”

“Không có.”

Đúng như dự đoán nhưng bạn nhỏ lại buồn bã, nhỏ giọng tiếc nuối: “Buồn ghê, vậy là ta phải đi lễ trao giải một mình rồi.”

001 lạnh nhạt nói: “Hắn ta có đi nhận giải thì hai người cũng chẳng thể ngồi cùng nhau. Địa vị không giống.”

Đôi mắt Cố Tinh Vân sáng lên một niềm tin kỳ lạ khi nghe nó nói thế, cậu không nói gì với cơ giáp của mình nữa, ngoan ngoãn đi ăn buổi trưa thơm ngon trước khi Trần Hạo đến.

Buổi lễ sẽ diễn ra vào lúc 8 giờ tối, nhưng ngay từ 5 tiếng trước, Trần Hạo đã đưa cậu đến gặp một nhân vật bí ẩn trong ngành.

“Đây là nhà tạo mẫu hàng đầu trong giới thời trang, chị Ngô Tĩnh. Hôm nay, chị ấy sẽ giúp em xuất hiện với vẻ ngoài tỏa sáng nhất.”

Cậu vừa đặt chân vào phòng đã cảm nhận được bầu không khí chuyên nghiệp. Những giá treo quần áo đầy lễ phục cao cấp, bàn làm việc bày la liệt các phụ kiện lấp lánh nạm ngọc và đá quý và ở giữa căn phòng, người phụ nữ với vẻ ngoài quyến rũ, đôi mắt sáng rực như muốn nhìn tường tận người trước mặt mình.

Ngô Tĩnh vừa thấy Cổ Tinh Vân đã cười tươi như hoa, hoàn toàn mất đi dáng vẻ xinh đẹp, lạnh lùng vừa rồi. Mắt cô chạm phải đôi mắt xanh sáng trong của cậu thì khẽ xuýt xoa.

“Trời ơi, đôi mắt này... không tì vết, vừa trong trẻo, vừa quyến rũ.” Cô khen ngợi thật lòng nhưng lại làm mặt bạn nhỏ đỏ bừng.

Cổ Tinh Vân lần đầu nghe một người nhận xét về mình như vậy nên mới có chút lúng túng hỏi lại: “Em...em mà cũng quyến rũ ạ?”

Ngô Tĩnh nghe vậy nhanh chóng gật đầu đáp: “Tôi đã làm việc với rất nhiều người nổi tiếng, nhưng đôi mắt này của cậu đúng là vô cùng hiếm có. Cậu không cần bất kỳ phụ kiện nào, chỉ cần ánh mắt này thôi cũng đủ khiến người ta không tài nào rời mắt rồi.”

Cố Tinh Vân được khen, hơi bối rối: “Cảm ơn chị Ngô, em chỉ là..”

“Không cần khiêm tốn! Với nhan sắc và khí chất này của cậu, tôi đảm bảo chỉ cần chút thứ phụ kiện, cậu sẽ là tâm điểm của buổi lễ hôm nay.”



Cố Tinh Vân xuất hiện trước ánh đèn với một bộ suit màu trắng ngọc trai với đường cắt may tinh tế, ôm sát chiếc eo thon của cậu. Chiếc áo sơ mi bên trong có màu xanh nhạt, hoàn hảo làm nổi bật lên đôi mắt đặc trưng nọ.

Ngô Tĩnh tỉ mỉ lựa chọn từng phụ kiện nhỏ, từ chiếc cài áo mảnh mai như ánh sao, đến đôi khuy măng sét đính đá sang trọng nhưng không quá mức phô trương giá trị. Mái tóc đen tuyền cũng được vuốt nhẹ, cả khuôn mặt thanh tú lộ ra dưới ánh đèn vừa thanh lịch, vừa quyến rũ như đúng nhận định đầu tiên cô dành tặng cho cậu.

Khi Cổ Tinh Vân bước ra từ chiếc xe khách mời, vô vàn ánh đèn flash lập tức hướng về phía cậu. Các fan hò hét hô hào tên của cậu.

“Cố Tinh Vân đẹp trai nhất”

“Nhóc Alpha mãi đỉnh.”

“Hôm nay Tinh Vân xinh đẹp vô cùng.”

“Bạn nhỏ chính là ngôi sao lớn.”

“Chúc em bé ôm được giải thưởng về tay.

“Tinh Vân ơi! Nhìn bọn tôi bên đây nè.”

Hôm nay cậu không chỉ là một diễn viên phái thực lực mới nổi trong ngành, mà là vì sao tỏa sáng nhất trên bầu trời Tinh Nguyệt.

Sau khi trả lời vài câu hỏi ngắn gọn từ phóng viên, Cố Tinh Vân nhường lại hào quang cho những diễn viên khác, cậu nhanh chóng tìm về chỗ ngồi của mình. Hàng ghế bên cạnh vẫn còn trống, nhóc Alpha tranh thủ thời gian lấy điện thoại ra kiểm tra thông báo, điện thoại cậu đã rung lên rất nhiều lần rồi.

Màn hình vừa sáng, hàng loạt tin nhắn và thông báo chúc mừng đã hiện lên. Đầu tiên, đập vào mắt Cố Tinh Vân là các thành viên trong đoàn phim “Dưới ánh trăng”, những anh chị vừa tạm biệt cậu vào ngày hôm qua. Có cả lời chúc của Vu Ngữ, Cố Mạch và cả Thẩm Ngôn, bạn diễn của cậu ở đoàn phim cũ nữa.

Cậu vui vẻ trả lời nhanh từng người một, cho đến khi lướt đến tin nhắn của Lục Nguyên Minh, bàn tay nhanh nhảu hơi khựng lại, cậu không chắc chắn mở tin nhắn xem lại lần nữa, mới sợ hãi thoát luôn cả màn hình chờ.

Lục Nguyên Minh: “Hôm nay bé đẹp lắm. Coi chừng bị người ta bắt cóc đi đấy! Ở yên một chỗ, rõ chưa?”

Cái gì vậy trời??? Anh chủ nợ bị hack nick rồi hả? Hay là thị lực của cậu đột nhiên có vấn đề rồi.

Bé? Chỉ có fan cậu mới gọi cậu như vậy thôi mà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.