Chương trước
Chương sau
Lục Nguyên Minh nhìn cậu cuống quýt, trong lòng âm thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm. Thật ra, hắn biết mình ghen tuông rất vô lý nhưng lại không cách nào kiểm soát được bản thân. Rõ ràng chỉ là một cảnh quay, vậy mà nhìn cậu khóc vì nhân vật của người khác, hắn lại bực mình đến thế. (4)

Cố Tinh Vân bị hắn kéo đi, qua một lúc mới cười vui vẻ đáp lại lời hắn: “Vâng ạ, em biết rồi.”

Cậu đảm bảo với anh chủ nợ trước, sau này không ở cùng đoàn làm phim nữa, lỡ may lại nhập diễn sâu quá anh chủ nợ cũng không thấy để rầy cậu được.

Bạn nhỏ không biết biểu cảm trên mặt mình hoàn toàn chẳng giấu được chút gì. Lục Nguyên Minh thở dài, chỉ âm thầm nhớ để nhắc nhở cậu nhiều hơn. Nhóc Alpha chỉ giỏi qua loa với hắn mà thôi.

Bọn họ quên mất trong góc nghỉ ngơi này không chỉ có mình, đám nhân viên beta thích ăn dưa nhìn chằm chằm theo bóng dáng hai người, rồi bắt đầu châu đầu ghé tai cười nói vui vẻ.

“Cô có cảm thấy hai người này có gian tình không?”

“Sao lại thế được? Nhóc Alpha rõ ràng thích thầy Hứa hơn.” Một nữ Beta khác phản đối.

Chuyên viên trang điểm Nguyễn Thanh, người duy nhất đã lập gia đình lên tiếng cắt ngang cuộc tranh luận của hai người: “Trong mắt ảnh để có tình, tôi nói vậy thôi, mọi người tự hiểu nhé!”

Đám người lập tức “i” lên, sau đó tiếp tục suy diễn 7749 vở kịch yêu hận tình thù, tình tay ba rối ren, trong khi đối tượng trong lời nói của bọn họ sớm đã rời đi ăn trưa hết cả rồi.

Tối hôm nay, khi tất cả các cảnh quay trong ngày hoàn thành, không khí trong

đoàn phim lập tức trở nên vui vẻ, náo nhiệt. Mọi người được đạo diễn Lưu Hoài cho phép nên cũng không ngần ngại gì, mở một buổi tiệc nhỏ chúc mừng Cố Tinh Vân đóng máy.

Cả đám kéo nhau đến nhà hàng cạnh phim trường, không gian khá đơn giản nhưng lại đặc biệt ấm cúng, mọi người đều cảm thấy nó thật sự rất thích hợp cho một buổi tiệc chia tay thế này.

Ngày mai là em út của đoàn bọn họ rời đi rồi, phải cho cậu ăn một bữa thật no mới được.

Bàn ăn đầy ắp các món ngon, rượu vang đỏ được rót vào ly của mỗi người, ai ai cũng nâng ly chúc mừng Cổ Tinh Vân thuận lợi đóng máy, trở thành gương mặt được nhiều nhãn hàng chọn mặt gửi vàng.



Nhóc Alpha cũng vui vẻ đáp lại từng lời chúc của bọn họ, chẳng qua hai mắt cậu vẫn không ngừng liếc nhìn ly rượu trước mặt mình. Cậu khẽ liếm môi, mùi thơm của rượu vờn quanh mũi cậu, cứ như âm thầm vẫy gọi người ta lén uống trộm nó một xíu vậy đó.

“Nhóc ngốc, em đừng quên mình dễ say như thế nào”

Giọng nói rất nhỏ, nhưng chất giọng trầm ấm đặc trưng của người nọ đủ làm cậu biết là ai đang nhắc nhở mình. Cố Tinh Vân nhìn ly rượu mắc tiền được đạo diễn Trần đem ra mời bọn họ, rồi lại lén nhìn Lục Nguyên Minh một cái, nhỏ giọng nhân lúc mọi người không để ý kì kèo với hắn.

“Uống một xíu em sẽ không say đâu mà... anh ơi”

Người đàn ông vẫn ưu nhã ăn dĩa cá trước mặt, chỉ là qua một lúc để bạn nhỏ lo lắng, đợi chờ hắn mới bình tĩnh nói: “Còn khoảng 1 tuần nữa em sẽ đến kỳ phát tình, rượu là chất kích thích pheromone.”

Ngắn gọn, súc tích, cũng đủ làm bạn nhỏ không còn miếng hi vọng nào.

Giọng cậu buồn thiu, ngoan ngoãn cam đoan: “Em... em chỉ nhìn thôi, không có uống.”

Lục Nguyên Minh buồn cười, xoa đầu cậu một cái thật nhanh rồi đẩy dĩa bánh ngọt đến trước mặt cậu bảo: “Ăn đi, hôm tôi đóng máy sẽ mời em uống rượu tại trang trại rượu nổi tiếng”

“Thật ạ!” Giọng cậu có hơi lớn, cả đám đều bị thu hút nhìn lại rồi sau đó cùng bật cười thật to.

“Nhóc đáng yêu à, ảnh để nói gì mà em phấn khích thế? Kem còn dính trên miệng kìa.”

“Chắc là bảo sẽ tăng lương cho em ấy rồi, dù sao ảnh để cũng là sếp lớn của nhóc con đấy.”

“Hahaha, mong sếp Lục chăm sóc nhóc con của đoàn mình trong công ty kĩ vào, bọn tôi nhất định sẽ góp vốn nuôi bạn nhỏ.”

“Chúng ta mới là người nhà của em ấy, phải đảm bảo bạn nhỏ rời khỏi đoàn cũng được ăn sung mặc sướng.”

“Đúng, đúng!”



Lục Nguyên Minh trong nháy mắt đã trở thành ông chủ lớn, là người ngoài được người nhà bạn nhỏ nhờ vả phải chiếu cố Cố Tinh Vân.

Tuy vậy, hắn chỉ lịch sự mỉm cười, cánh tay bên dưới bàn càng nắm chặt tay bạn nhỏ. Cố Tinh Vân khó hiểu nhìn hắn một cái, lại nhẹ cho qua chuyện này, dù sao bọn họ thân nhau mà.

Nắm tay một cái cũng có chết được đâu.

Kết thúc buổi tiệc nhỏ, ai nấy đều đăng những bức ảnh kỷ niệm cùng cậu lên trang cá nhân của mình. Fan Cố Tinh Vân lập tức tìm kiếm từng bài đăng, từ đồng nghiệp cho đến đạo diễn Trần Anh, chỉ vì được ngắm thật nhiều khoảnh khắc của idol nhà mình. Tưởng chừng, ngày đặc biệt như thế này bạn nhỏ sẽ tự mình đăng ảnh, chẳng qua đợi đến tận 12 giờ đêm, tài khoản cá nhân của cậu vẫn không có chút động tĩnh nào.

Sao nhỏ lại bắt đầu thở dài buồn bã.

[Chị em à! Nhóc nhà mình lại trốn đăng bài rồi]

[Huhuhu, không biết đến khi nào mới có ảnh chính chủ đây.

[Thôi vui vẻ với mấy tấm ảnh mượn từ nhà bên vậy. Idol bọn mình chỉ chăm đóng phim mà thôi

Thật ra, Cổ Tinh Vân đã chuẩn bị bài đăng từ sớm rồi, nhưng nửa chừng cậu lại ngủ quên mất. Cho nên, mãi cho đến ngày mới, bình minh lên các fan mới nhận được thông báo đăng bài muộn màng của cậu.

Cố Tinh Vân: “Tạm biệt Hạ Hành Dữ đẹp trai, si tình. Mình sẽ tìm một bạn khác đến làm quen với các bạn sớm thôi.” ‘ảnh, ảnh, ảnh

Cậu đính kèm ba tấm ảnh, một tấm chụp riêng cậu đang cười vô cùng vui vẻ bên dĩa bánh ngọt, một tấm chụp chung với Hứa An và Lục Nguyên Minh, mỗi người nựng một bên má của bạn nhỏ, nhìn vẻ mặt cam chịu để hai anh bắt nạt mình của cậu, thật sự là đáng yêu hết phần người ta. Tấm cuối là ảnh cả đoàn phim chụp cùng nhau, Cổ Tinh Vân đứng ở giữa, tay cầm một xấp lì xì dày cộm, miệng cười tươi như hoa.

Đủ hiểu cậu vui cỡ nào.

Là tiền đấy! Tất cả đều là tiền mừng anh chị tặng cho cậu.

Bạn nhỏ không đặc biệt thích gì, nhưng đến thế giới này được một thời gian, cậu chỉ đặc biệt thích diễn xuất và tiền mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.