🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hôm trước đi bão tới 4 giờ sáng mới ngủ được, trận bóng quá tuyệt vời. (5

Xong hôm sau định viết truyện mà mệt quá ngủ lăn quay mất, hahaha, hôm nay mới ra chương nè. (T

Ngày hôm sau, lan truyền trên khắp các trang báo đều là tin tức thượng tướng Sandra thành công xử lý xong dịch bệnh xác sống đã trở về.

Dưới sự bảo hộ của đế quốc, các con dân của những hành tinh trong tinh hệ càng thêm tin tưởng vào nơi mà họ đặt niềm tin bấy lâu nay.

Liên tiếp là những chiến công của thượng tướng Sandra, quả nhiên không hổ danh là con trai lớn của cựu thượng tướng Adios.

Khoảng tám giờ sáng, hạm đội tàu chiến sẽ cập bến nhưng mới sáu giờ đã có không ít người dân ngóng chờ bản tin trực tiếp của hoàng gia chào đón thượng tướng Sandra trở về.

Tới tận khi chỉ còn cách thời gian hai cánh ba tiếng thì cửa phòng thượng tướng mới mở ra, tình hình bên trong là một bãi chiến trường.

Tạ Hàn Vũ khắp người không một chỗ nào nguyên vẹn bất tỉnh nằm trong vòng tay của anh ta. (2)

Liam thấy Sandra rốt cuộc cũng ra khỏi phòng, nhìn Tạ Hàn Vũ mà không khỏi thốt lên hai chữ "Quá thảm".

Kailami theo sau Liam lén liếc nhìn mà không hiểu lắm, chỉ dám hỏi nhỏ "Hai người bọn họ làm gì vậy ạ?".

Liam nhìn cậu nhóc ngây thơ sau lưng mình rồi trả lời "Làm chuyện xấu đó".

Kailami vẫn không hiểu lắm nhưng vẫn gật gật đầu, có nhiều kiểu chuyện xấu lắm, không biết là kiểu chuyện xấu nào, chỉ tội cho anh bác sĩ, nhìn như bị yêu tinh hút hết dương khí vậy giống trong truyện cổ tích vậy.

Tới khi tàu đáp xuống mặt đất, Tạ Hàn Vũ cũng miễn cưỡng tỉnh lại, anh không thể xuất hiện trước mặt mọi người trong tình trạng bị Sandra bế được.

Nhớ lại mấy ngày mấy đêm bị dày vò mà liền rùng mình, cũng chịu thôi, họa do chính mình tìm tới, không thể trách ai được, có trách thì trách bản thân ngu ngốc mà thôi.

Anh đã uống thuốc tráng thai ngay khi vừa tỉnh lại rồi nhưng làm suốt mấy ngày như vậy không biết có kịp hay không, cả người anh căng thẳng hẳn lên vì sợ bị dính bầu. (3)

"Đi lại được không?" Giọng nói ân cần vang lên bên tai.

Tạ Hàn Vũ kéo cái móng heo đang ôm trên eo mình ra "Đi được".

Trong đầu anh cứ quay vòng vòng mãi cái ý nghĩ sợ bị dính bầu không rảnh để ý tới bất kỳ điều gì khác.



Tận lúc xuống tàu, tay bắt mặt mừng với những người tới đón rồi lại bị Sandra đưa đi lên phi cơ rời đi thì tâm trí anh vẫn cứ treo trên cành cây.

Khi tỉnh táo lại thì phi cơ đã đang hạ cánh xuống một nơi nào đó rồi.

Kailami theo sát Liam, cậu là người khá hướng nội, khó giao tiếp, đến một nơi xa lạ như vậy người cậu tin tưởng nhất vẫn là Liam.

"Cung nghênh đại hoàng tử hoàn thành nhiệm vụ quay về".

Cục diện bên ngoài quá kinh hãi, không chỉ có binh lính xếp hàng hành lễ đầy uy nghiêm mà còn có rất nhiều những người có địa vị cao tới gặp mặt.

Kailami vẫn biết địa vị của người nam nhân này khá cao nhưng không nghĩ rằng lại cao tới như vậy, cao tới nỗi cậu bỗng cảm thấy áp lực hẳn lên, chân tay lung túng không biết đặt vào đâu. (1)

Vì căng thẳng mà cậu bất giác tìm kiếm một nơi an toàn để bám lấy, vậy là

cậu bám vào tay áo của Liam trong vô số ánh nhìn kéo tới.

"Omega kia là ai? Sao lại dám đụng vào đại hoàng tử?".

"Thật vô lễ!".

"Chẳng lẽ đại hoàng tử đã có ý trung nhân?".

"Nhìn xem, áo khoác cậu ta mặc hình như là của ngài đại hoàng tử".

Kailami nép sau lưng Liam, thân hình cậu nhỏ bé, gần như là không thấy bóng dáng đâu nữa, cậu như cái bóng nhỏ theo sát không rời nửa bước.

Liam dẫn Kailami quay trở về hoàng cung diện kiến bệ hạ.

Cậu nhóc này tuy thân phận vẫn còn chưa rõ ràng nhưng lại là nhân vật quan trọng trong nhiệm vụ lần này có liên quan tới trọng án Kiến Đen nên Liam xin phép bệ hạ cho cậu ở lại trong hoàng cung để điều tra thêm.

Bệ hạ đương nhiên không từ chối, dù sao nhìn cậu nhóc đó trông rất là vô hại, mà nếu có âm mưu gì thật thì giữ chặt ở bên mới là cách kiểm soát tốt nhất.

Trong số những người tới hoàng cung chào đón Liam trở về có bao gồm vị công chúa Omega của tinh hệ Blackburn đưa tới, mặc dù không nhắc tới những rất rõ ràng bọn họ muốn liên hôn để gắn kết bền chặt mối quan hệ giữa hai tinh hệ.

Vị công chúa kia rất xinh đẹp, là một Omega cấp S, con gái thứ hai của nữ vương Blackburn hiện tại.



Cô ta nhìn Kailami cứ bám lấy Liam không buông mà trong lòng vô cùng khó chịu nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra như không có gì.

Cô ta là công chúa của Blackburn tới đây giao hảo cũng chỉ được ban cho ở trong một biệt phủ cách biệt giống như các quý tộc khác, một thằng nhóc VÔ danh không biết từ đâu tới lại có thể được ở trong hoàng cung cùng với đại hoàng tử Liam?

Cũng có không ít Omega nhà vương công quý tộc sau khi biết chuyện này cũng đều tỏ ra bất bình nhưng dù thế nào cũng dám tỏ thái độ với quyết định của bệ hạ.

Kailami từ nhỏ đã sống ở nơi hoang vu, giờ đây nhìn thấy hoàng cung nguy nga thật sự là quá sốc, sốc tới độ cậu không biết phải diễn tả như thế nào.

Cậu thật sự có thể sống tạm ở nơi này sao? Nhân sinh còn gì để hối tiếc nữa.

Liam đích thân dẫn Kailami đi tới phòng của cậu "Thời gian này cậu sẽ ở đây, ra vào bằng khóa nhận diện khuôn mặt, chỉ cần đứng ở đây để máy quét nhận diện là có thể..".

Cậu ta nhìn Kailami đứng bên cạnh mình, cậu ta còn phải cúi xuống mới vừa tầm với máy nhận diện khuôn mặt, vậy mà cậu nhóc này... Liam phì cười không nhịn được.

Kailami nhìn cái máy quét mà cậu phải kiễng chân ngước lên mới thấy được mà sượng trân, cậu thử nhảy lên cũng không tới tầm máy quét được.

"Cái này...ừm......" Liam lại phụt cười.

Cười cái gì mà cười, cười rụng mười cái răng, Kailami nghĩ nhưng không dám nói ra.

Ánh mắt của Liam thiếu điều muốn trêu chọc cậu là nhóc lùn mà thôi.

Cuối cùng, Liam sai người hầu đi lấy một cái ghế đặt ở trước cửa phòng của Kailami để cậu tiện cho việc mở cửa.

"Bên kia là vườn hoa hoàng cung, khu vực bên này cậu có thể tùy ý đi lại nhưng không được đi tới dãy bên kia".

"Em biết rồi, cảm ơn ngài đã nhắc nhở".

"Ừm" Liam hằng giọng cố khiến cho bản thân ngừng buồn cười "Chút nữa ta có việc đi ra ngoài, cậu soạn sửa một chút rồi đi cùng đi".

Kailami quả thật rất tò mò về tinh cầu vô cùng hiện đại này, rất muốn được đi khám phá cho nên nghe vậy cậu liền cảm thấy việc Liam trêu chọc cậu lùn khi nãy cũng không tính là gì.

"Vâng ạ".

Thực ra Liam thấy cậu nhóc này chẳng có quần áo và vật dụng cá nhân gì cả, vốn định để người hầu sắp xếp sẵn nhưng nghĩ lại vẫn là tự mình dẫn nhóc con này đi mua đồ cho cậu mở mang tầm mắt cũng thú vị phết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.