“Cậu không thích phụ nữ?”
Biết rõ còn cố hỏi! hai tròng mắt Phương Cẩn híp lại, lạnh lùng trừng mắt. “Có đôi khi phụ nữ giả ngu thật đáng yêu, chỉ chọn sai thời cơ và đối tượng, ngược lại sẽ khiến người ta chán ghét. Cô đoán xem hiện tại cô thuộc loại nào?”
Nhìn là biết không phải loại thứ nhất.
“còn không mau đứng lên, cô có biết cô rất nặng không?”
“Nặng hơn Khải Hoa sao?”
“Nếu là anh ta, tôi cam tâm tình nguyện chấp nhận.” Ai da, vị nhi đồng bị người lớn vứt bỏ mỗi khi nhắc tới người yêu thì biểu cảm liền trở nên dịu dàng, “Về phần cô……Đứng lên!”
“Đối xử thiên vị!” Joe Helen trề môi nói: “Phương Cẩn, cậu hẳn là hiểu rõ Khải Hoa không phải đồng tính.”
“Phải hay không phải thì có gì quan trọng sao?” Phương Cẩn hỏi lại, khẩu khí ngả ngớn, hiển nhiên hoàn toàn không đem vấn đề này đặt vào trong mắt. (đúng đúng, thẳng thì bẻ riết cũng cong thoy =))))
“Cậu đừng có nói với tôi mấy câu thiếu dinh dưỡng như: ‘yêu chính là yêu thôi, mặc kệ người kia là nam hay nữ’ gì gì nha.” Joe Helen cười xòa một tiếng rồi nói tiếp, “Mấy câu này đem đi lừa trẻ nít ba tuổi á, trên thế giới này, thật sự không có tình yêu vĩ đại như vậy đâu.”
“Nếu anh ta không phải nam nhân thì dù có xuất sắc như thế nào cũng không thể hấp dẫn được tôi.”
Joe Helen ‘Nga’ (vậy sao) một tiếng thật dài, tỉnh ngộ “Cậu là đồng tính bẩm sinh.”
“Chứ sao nữa? Chứ cô nghĩ tôi là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-vo-cam-ky/1303887/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.