"Cứ coi như là tiền bồi thường tổn thất tinh thần cho ta vậy." Nguyễn Hạnh thầm nghĩ, cuối cùng lột sạch quần áo của hai tên kia, chỉ chừa lại mỗi cái quần đùi, rồi xé quần áo thành vải vụn trói gô bọn chúng lại, sau đó ung dung rời đi.
Trở về trường võ ăn trưa, nàng gặp đầu bếp béo đang gãi đầu lẩm bẩm.
"Kỳ lạ... Sao lại thấy thiếu mất mấy quả trứng nhỉ? Không lẽ đám phụ bếp thèm ăn vụng rồi..."
Nguyễn Hạnh nghe vậy khẽ mỉm cười, thong thả bưng phần cơm của mình và sư phụ Thạch về tiểu viện.
Nếu chăm chỉ luyện tập, biết đâu lần sau chọn kỹ năng, máy mô phỏng sẽ cho nàng kỹ năng thần thâu xuất quỷ nhập thần. Nhưng tiếc là nàng không thể tiêu một trăm văn tiền khổng lồ vào việc này.
Ăn xong, Nguyễn Hạnh lại ra ngã tư bán nghệ. May mắn là cả buổi chiều bình an vô sự. Chắc hẳn hai tên vô lại kia ngày thường hoành hành bá đạo, đắc tội nhiều người, bản thân chúng cũng chẳng biết ai đã đánh mình. Một cô gái nhỏ bé yếu đuối như nàng mà đánh cho hai gã đàn ông trưởng thành kêu cha gọi mẹ, xác suất xảy ra gần như bằng không.
Tuy người xem không đông như buổi sáng, nhưng cũng kiếm được hơn ba mươi văn tiền. Nếu ngày nào cũng vậy, một tháng tám chín trăm văn cũng coi như thu nhập cao, đúng như sư phụ Thạch nói, nuôi sống bản thân không thành vấn đề.
Đáng tiếc, hiện thực không đẹp như mơ. Phần lớn mọi người chỉ tò mò chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tu-tien-duoc-roi-con-lam-nu-phu-ac-doc-nua-chu/3735063/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.