Năm giây sau Đổng Xán Xán thở dài. Lúc này Đổng Lâm mới lên tiếng hỏi cậu: "Là trường nào?"
"Ngoại ngữ Du thành ạ..."
"Tỉnh thành sao?!"
Vương Mỹ Hi sửng sốt, nghiêm túc phủ định kế hoạch của Đổng Xán Xán: "Con muốn chuyển đến trường tốt hơn, ba mẹ nhất định tìm trường tốt nhất cho con, nhưng muốn ra khỏi Phong Dương thì không có cửa đâu."
Đổng Xán Xán đã sớm đoán được chuyện này, ồ lên một tiếng. Giờ ông bà ngoại cũng không ai đứng ra nói đỡ cho cậu nữa. Nói đùa sao, bọn họ hận không thể để Đổng Xán Xán học đại học luôn tại Phong Dương này.
Năng lực hành động của Vương Mỹ Hi rất mạnh. Ngay khi Đổng Xán Xán vừa kết thúc thi học kỳ bà đã tìm được trường mới cho cậu rồi. Từ nhỏ thành tích của Đổng Xán Xán không tốt nên bà cũng không cưỡng cầu cậu phải học tập quá nhiều. Nhưng mà bây giờ Đổng Xán Xán muốn học hành thật tốt, bà là phụ huynh chắc chắn sẽ chuẩn bị mọi thứ kĩ càng cho cậu.
Trước khi thi cuối kỳ Đổng Xán Xán không gặp lại Lễ Tiêu. Điện thoại thì bị mẹ tịch thu. Mấy ngày hôm nay đi thi đều là ông ngoại lái xe đưa đón cậu đến trường. Đổng Xán Xán không có lúc nào lén đi được.
Thi học kỳ môn cuối xong Đổng Xán Xán đi cùng Vương Mỹ Hi đến văn phòng chủ nhiệm để làm thủ tục chuyển trường. Làm xong đi ra, Đổng Xán Xán ôm tay Vương Mỹ Hi khóc chít chít đòi điện thoại đi động. Cậu nhận ra dù cậu không đi tìm Lễ Tiêu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-ban-si/383202/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.