Chủ nhật Đổng Xán Xán về nhà, ông bà ngoại làm thịt con gà mái già bọn họ nuôi mang đến nhà cậu, nói là để cháu trai học cấp ba bồi bổ đầu óc.
"Nó thì bổ đầu bổ óc cái gì? Từ nhỏ đến lớn thành tích chưa bao giờ lọt nổi vào top mười."
Vương Mỹ Hi vừa múc cho Đổng Xán Xán một cái đùi gà vừa như thường mà chế nhạo. Đổng Xán Xán không so đo với mẹ, cúi đầu ăn đùi gà. Thịt gà được hầm rất mềm, cắn một miếng như tan trong miệng, hương vị thơm ngon không chút mùi tanh. Đổng Xán Xán yên lặng ăn hai miếng rồi ngẩng đầu nhìn cả nhà ngồi quanh bàn, rốt cuộc hỏi ra vấn đề cậu ủ trong lòng cả một đêm: "Nhà chúng ta một năm có thể kiếm được bao nhiêu tiền hả mẹ?"
Khóe miệng Đổng Xán Xán vẫn còn đang dính mỡ bóng loáng. Bốn người lớn trong nhà đồng loạt nhìn về phía cậu, tựa hồ cảm thấy Đổng Xán Xán hỏi như vậy rất lạ lùng. Đổng Xán Xán liếm môi một cái: "Nhà chúng ta rất nghèo sao?"
"Con hỏi cái này làm gì?"
Vương Mỹ Hi hỏi ngược lại cậu trước tiên, Đổng Xán Xán còn chưa kịp trả lời ông ngoại đã lên tiếng: "Có phải Xán Xán muốn mua gì đó mà hai anh chị không cho không?! Xán Xán sau này xin tiền ông ngoại nhé."
Vương Mỹ Hi thiếu chút là trợn trắng mắt: "Ai không mua đồ cho nó? Con mua một đống đồ lộn xộn để ở nhà không ai cần. Bọn con nào dám không mua? Không mua mấy ông mấy bà còn không mắng chết bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-ban-si/383201/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.