Lễ Tiêu nắm cánh tay Đổng Xán Xán đẩy cậu về chỗ ngồi thấp giọng nói: "Ngồi yên nào."
Đổng Xán Xán chu môi nhỏ giọng ò một tiếng.
Đi xe hơn nửa tiếng thì đến nơi. Trời mùa đông nhanh tối, Lễ Tiêu kéo vali của Đổng Xán Xán, dắt cậu đến nơi hắn đang ở.
Đèn đường trước cửa biệt thự hắt vào mặt Đổng Xán Xán, cậu lon ton chạy tới phía sau Lễ Tiêu, ôm lấy cánh tay hắn: "Đây là nơi nào vậy anh?"
Lễ Tiêu liếc mắt nhìn cậu không lên tiếng.
Trước mặt Đổng Xán Xán là một ngôi biệt thự ba tầng. Lễ Tiêu đứng trước cổng một lúc thì cửa tự động mở ra. Đổng Xán Xán ôm tay Lễ Tiêu càng chặt hơn, không phải cậu căng thẳng, chẳng qua là đối mặt với hoàn cảnh xa lạ nên có chút sợ hãi.
Sau khi vào cổng thì sẽ đi qua một mảnh sân lớn được chăm chút tỉ mỉ, thiết kế của biệt thự rất hiện đại, lấy tông màu trắng xám làm chủ đạo, bên cạnh cửa sổ sát đất là cửa gỗ nâu sẫm. Lễ Tiêu đẩy cửa ra rồi đưa cho Đổng Xán Xán một đôi dép lê: "Đi đôi này vào."
Đổng Xán Xán đến nơi xa lạ rất biết điều, thay dép lê rồi đặt giày mình bên cạnh giày Lễ Tiêu.
"Xin chào."
Một giọng nam trong trẻo vang lên. Đổng Xán Xán thẳng eo thấy một cậu trai khá cao, tay cầm quyển tạp chí nước ngoài, da trắng, nhìn qua cũng không lớn tuổi hơn cậu là mấy.
Lễ Tiêu trực tiếp làm lơ cậu trai kia đi vào biệt thự. Đổng Xán Xán ló đầu nhìn bóng lưng Lễ Tiêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-tinh-ban-si/383203/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.