Nhiễm Sương công tử cười nhạo một tiếng.
“Đã nói rồi, thương thế của cô chưa khỏe hẳn. Còn muốn vội vã ra ngoài nữa không?”
“Muốn thì muốn. Có điều, nếu huynh có thể giúp ta truyền tin, ta sẽ không lo lắng về chàng nữa, có thể an tâm dưỡng thương rồi.”
Nhiễm Sương công tử liếc nhìn nàng, hỏi: “Người nhận thư là ai?”
“Đông Phong Túy.”
“Đông Phong Túy?”
Nhiễm Sương công tử nhăn mày lại, trên mặt rõ ràng hiện ra thần sắc không vui.
“Hắn là hoàng đế? Hoàng đế đều là những tên hoa tâm, thiệt thòi cô tình thâm thắm thiết với hắn. Không sợ về sau hắn vứt bỏ cô?”
Cổ Lạc Nhi không muốn đôi co với hắn.
Cũng không biện bạch gì.
Từ xưa đến nay, hoàng đế hoa tâm, đây là sự thật.
Nghiêng đầu, cười cười hỏi: “Nếu như ta nói, chàng là Đạp Tuyết công tử? Huynh còn có thể cho rằng như vậy không?”
Đạp Tuyết công tử chính là Đông Phong Túy, là sự kiện náo động giang hồ gần đây nhất.
Chỉ có người không màng thế sự như Nhiễm Sương công tử mới không biết.
Bởi vậy, Cổ Lạc Nhi không cần thiết phải che giấu thân phận của Đông Phong Túy.
Nhiễm Sương công tử ngạc nhiên dừng bước.
Không thể tin hỏi: “Hắn là Đạp Tuyết công tử?”
“Đúng.”
Cổ Lạc Nhi mạnh mẽ gật đầu.
Nhiễm Sương công tử trầm ngâm một hồi.
Đáp: “Vậy được rồi, nếu hắn là Đạp Tuyết công tử, ta giúp cô truyền tin.”
Cổ Lạc Nhi phấn khởi đi theo Nhiễm Sương tử đến thư phòng của hắn, muốn cầm bút viết thư.
Trong lòng cảm kích Nhiễm Sương công tử đến chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577160/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.