Tuy rằng, hắn rất thích động tay động chân gì gì đó với nàng, nhưng hắn chưa từng làm vậy với những nữ nhân khác nha.
“Vậy, Nhiễm Sương công tử, huynh nói ta ăn cái gì mà ngọc lộ kim phong đan, vậy đó là loại dược gì? Có thể tan trong rượu sao? Còn nữa, ta ăn khi nào?”
Nhiễm Sương công tử kéo tay Cổ Lạc Nhi qua để bắt mạch, lại khép mắt suy nghĩ một chút.
Sau đó trả lời.
“Cô đã dùng bốn tháng trước. dược hoàn ngọc lộ kim phong đan có màu đỏ, gặp rượu sẽ tan ra.”
Cổ Lạc Nhi tính tính, thời gian Lãnh Dạ cho nàng uống cái gì mà tiêu hồn tán, đúng là bốn tháng trước.
Bất tri bất giác, nàng tới thời không này đã hơn bốn tháng rồi.
Hóa ra, tên nhãi Lãnh Dạ đã lừa nàng.
Đáng giận.
Quả thật không thể tưởng được, y lãnh diện lãnh tâm, còn có thể điểm chút hài hước đen tối.
Biết mình không hề trúng độc, hơn nữa sau này sẽ không bao giờ trúng độc nữa, Cổ Lạc Nhi lâng lâng.
Mê man hồi lâu mới trở lại hiện thực.
“Cho cô.”
Nhiễm Sương công tử đưa một vật gì đó đến trước mặt Cổ Lạc Nhi.
Cổ Lạc Nhi nhận lấy.
Thứ này kích cỡ nhang nhác giống khoai lang, giống như một loại thực vật thân củ.
“Đây là thứ gì?”
“Thứ để lấp đầy bụng.”
Bản thân Nhiễm Sương công tử cũng cầm một củ, lột bỏ da, bỏ vào trong miệng.
Cổ Lạc Nhi cũng học bộ dáng của hắn, lột bỏ da, cắn một cái.
Vỏ của nó màu nâu sẫm, ruột bên trong lại trắng tinh như ngọc.
Cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577161/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.