“Theo dõi nhất cử nhất động của hắn, nhất là lúc không có người nào ở bên cạnh hắn.”
Cổ Lạc Nhi đã hiểu.
Lãnh Dạ nói như vậy, e rằng, Đông Phong Túy không phải là một tên hoàng đế lười, hắn không đơn giản.
Hắn là muốn biết, Đông Phong Túy sau giờ ngọ và ban đêm, lúc một mình ở trong phòng sẽ làm những gì.
Cổ Lạc Nhi trong lòng lại một lần nữa cảm thán.
Khó trách Lãnh Dạ nhất định phải tìm nàng, xem ra đúng là nàng thích hợp nhất với việc gian tế này a.
Nàng là phi tử của Đông Phong Túy, có lý do nhất để ở trong phòng hắn, cùng hắn ngủ, không phải sao?
Như vậy xem ra, khẳng định trong cung này còn có các gian tế khác do Lãnh Dạ bố trí, cũng không biết trong Tử Tiêu Cung có hay không.
Xem ra, nàng không lừa gạt Lãnh Dạ việc ngủ cùng Đông Phong Túy được rồi.
Cổ Lạc Nhi trong đầu nhanh chóng chuyển đủ loại ý nghĩ, trong miệng lại dửng dưng cười nói.
“Lãnh Dạ công tử, ngươi không sợ ta nói với Đông Phong Túy về tình hình của ngươi sao?”
Lãnh Dạ vẫn lạnh lùng như ban nãy, dùng khẩu khí chẳng hề để ý nói.
“Ngươi dám sao?”
“Ta sẽ không.”
Cổ Lạc Nhi ủ rũ nói.
Nàng và Đông Phong Túy vốn không có bất cứ quan hệ gì, không có bất kỳ cảm tình nào.
Hơn nữa, cái mạng nhỏ của nàng còn đang nằm trong tay Lãnh Dạ.
“Cho nên, ngươi nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi.”
“Được rồi, ta sẽ cố.”
“Không phải là sẽ cố, mà là nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577059/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.