Gì? Muốn nàng cùng một nam nhân ngủ chung?
Đây không phải làm khó người ta sao?
Hơi có chút lúng túng nói: “Công tử, lúc hắn ngủ chưa bao giờ cho phép người khác gần bên người, sợ ồn ào đến hắn.”
Hắc y nhân cười lạnh một tiếng.
“Sợ ồn ào? Ban ngày ban mặt đi ngủ, lại còn ở bên ngoài ngủ, một đám người trông coi, hắn tại sao không sợ bị ồn ào? Chỉ buổi tối mới sợ?”
Cổ Lạc Nhi trước giờ không chú ý qua vấn đề này, nghe Hắc y nhân nói như vậy, hình như đúng thật là có chuyện như vậy.
Nhưng mà, cái này có quan hệ gì với nàng?
Cổ Lạc Nhi tiếp tục nghĩ cách tìm cớ.
“Ngươi hiểu hắn như vậy, nên biết, hắn chưa bao giờ sủng hạnh hậu phi. Hắn sẽ không cho phép ta tới gần bên hắn.”
“Hắn không cho phép, ngươi liền không thể nghĩ ra biện pháp khiến hắn cho phép sao?”
Hắc y soái ca nhất quyết không buông tha.
Cổ Lạc Nhi than thở nói: “Ta nào có bản lĩnh lớn như vậy.”
Nghĩ nghĩ, đề nghị: “Nếu không, ta vất vả chút, lúc hắn ngủ ta đều canh giữ ở ngoài cửa sổ phòng hắn, giám sát hắn. Được không?”
“Không được.”
Hắc y soái ca không chút nghĩ ngợi liền một hơi bác bỏ.
“Ngươi nhất định muốn ta cùng ngủ với hắn sao?”
“Đúng.”
Cổ Lạc Nhi căm tức nói: “Vì sao nhất định phải là ta? Ta đâu có đắc tội với ngươi, sao ngươi cứ gây khó dễ cho ta vậy?”
“Bởi vì, ” hắc y soái ca đùa giỡn nhìn nàng, “Ngươi là phi tử của hắn, hơn nữa còn là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-tram-that-su-khong-met-moi/1577058/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.