ước bộ lay động, hai mắt trừng lớn, trên gương mặt đáng khinh tràn đầy khiếp sợ, chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình sẽ bị nàng giếtchết.Từ trước đến nay, nàng ta chỉ là một con rối, một món đồchơi, một ả đàn bà mà hắn tùy tay có thể bỡn, chà đạp dướichân, không ngờ, mình lại chết dưới tay một ả đàn bà như thế…… Châm chọc nhếch khóe miệng, thân hình nhất tà, trong mắt chỉ còn lạicó một mảnh tối tăm.“Hắn đã chết?” Y Y đi lên phía trước dò xét, liếc mắt một cái, nhìnChính Vương nằm trên mặt đất, không hề nhúc nhích, không khỏi hai mắttrợn trừng của hắn làm cho hoảng sợ.
“Đừng nhìn, sẽ dọa cục cưng trong bụng.” Khâu Trạch đưa một tay chelấy mặt nàng, không cho nàng nhìn thấy hai cổ thi thể dưới chân.
Mẫn Hách câu khóe môi, lộ ra ý cười khinh thường.
Gã này đáng chết, không ngờ, mấy năm nay, hắn không chỉ có mưuđồ ham muốn ngôi vị hoàng đế Lạc Tang, mà còn muốn đưa mình cùng Y Yvào chỗ chết, nếu không phải Sầm Nhi xuống tay trước, hắn ra tay sẽcàng không cho hắn chết tốt như thế.
“Hoàng phi, người không sao chứ?” Tiểu Thanh nghĩ đến việc vừa rồi,ai cũng bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nếu không phải hoàng phi thôngminh, biết nắm bắt thời cơ, xử lý nhanh nhẹn, khéo léo trận“nhân xà đại chiến” này là khó tránh khỏi .
“Không có việc gì.” Y Y cười khẽ, kéo kéo tay Tiểu Thanh,
“Tiểu Thanh, may mắn ngươi thông minh, hiểu được ý ta, phát ra tintức cầu cứu, bằng không chúng ta chỉ sợ đều chạy trời không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612625/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.