Trấn an giữ chặt hai vai của nàng, khuôn mặt tuấn tú của KhâuTrạch tràn đầy nhu hòa, đôi mắt màu tím mỉm cười nhìn chăm chú vào sắcmặt sốt ruột của nàng, nhẹ nhàng mà gật gật đầu.
“Là thật , Y Y, trẫm đã cùng Sầm Nhi chứng thật qua, nàng ta có một tỷ tỷ song sinh, hơn nữa, nhà của Sầm Nhi cách miếu thờ, nơinàng bị vứt bỏ không xa, nàng là bị sơn tặc bắt đi, nhưng sau đó,có thể là gặp quan phục, lúc bối rối bê, đã đem nàng vứt bỏ ở miếuthờ, liền ngay cả nốt ruồi son trên ngực nàng, Sầm Nhi đều nói thậpphần rõ ràng, không sai được.” Kỳ thật, cùng Sầm Nhi giao dịch, nói nhưthế nào đều là mình chiếm tiện nghi, bảo hộ cô em vợ, vốn là phận sựhắn nên làm.
Khẩn trương mím môi, Y Y bỗng nhiên nhíu mắt lại, đôi môi hồng tươi cong lên, đột nhiên ôm cổ Khâu Trạch nhảy bắn lên, thét chói tai “thậttốt quá, thật tốt quá, mình còn có thân nhân, còn có thân nhân, khôngbao giờ sẽ lại cảm thấy chỉ một mình mình cô độc trên thế giannày nữa”
Hoàng thục phi cùng Mẫn Hách ngạc nhiên, ai cũng không ngờ, Sầm Nhilại là tỷ muội song sinh của Y Y, kể từ đó, quan hệ liền trở nên càng thêm vi diệu .
“Nói như vậy… ngự thư phòng ngày ấy?” Nàng giật mình,nghĩ đếnđoạn đối thoại mình nghe trộm được trước cửa thư phòng.
“Ân, không ngờ, hoàng phi của trẫm lại là một hủ dấm chuathật to.” Sủng nịch nhéo nhéo cái mũi nhỏ của nàng, gương mặtKhâu Trạch tràn đầy ý cười,“Mới chỉ như vậy đã không tin trẫm?Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612624/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.