Cảm nhận được ánh mắt dâm uế của Chính vương, Y Y kéo kéo ống tay áoKhâu Trạch, thân mình không tự chủ nép sát vào lòng hắn, không biết vìsao, tầm mắt của Chính vương làm nàng cảm thấy thật ghê tởm, ánh mặt dâm tà.
Xem ra, hắn là không rõ ràng lắm thực lực của Lạc Dật, nếu không,cũng sẽ không mạnh miệng như vậy. Ý cười trên khóe môi Khâu Trạch khônggiảm, nghĩ đến người nào đó thế nhưng ngu xuẩn tự chui đầu vô lưới, còndám dõng dạc nói muốn đem mình giết chết, hơn nữa còn dùng ánh mắt đángkhinh nhìn Y Y, hắn thật sự có thể chờ đợi kết cục bi thảm…… bên trongđôi mắt hiện lên âm vụ, miệng hắn bất giác nhếch lên một nụ cười, nhưngnụ cười lại lạnh lẽo tựa như đáy biển ngàn năm băng thạch, hàn khí bắnra bốn phía.
“Ngươi dám can đảm đến chịu chết, là muốn bổn vương khen ngươi, haylà muốn cảm tạ ngươi đây? Chính vương, chỉ dựa vào hai người các ngươicùng đám phế vật đó, đã muốn lấy tính mạng của chúng ta, thật nực cười.” Mẫn Hách liếc mắt nhìn đám cự mãng hoang mang lo sợ, châm chọc gợi khóe miệng.
“Hai người tuy ít, nhưng là, đám xà này đều là sủng vật chịu sự khống chế của ta, chủ nhân của chúng nó cũng không chỉ có một, đối phó cácngươi, cũng dư dả .” Chính vương nhấc tay, ngoắc ngoắc ngón trỏ, ý bảonam tử bên cạnh bắt đầu tiến hành kế hoạch.
Nam tử lấy từ trong lòng ra một cây sáo ngọc giống A Mang như đúc,mỉm cười quái dị, từ từ đem sáo đặt bên miệng, mím môi thổi, khúc nhạcsụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612623/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.