Đôi mắt màu tím của Khâu Trạch thản nhiên quét qua gương mặt yêu mịcủa Mẫn Hách, không có chút phản ứng, hắn đối với ngôi vị hoàng đế vốnkhông có hứng thú, điều đó hắn hiểu được, nhưng đối với Y Y, không cókhả năng sẽ chết tâm.
Vỗ vỗ bụi đất trên người, Mẫn Hách tựa hồ cảm giác được một tầm mắtcực nóng, nghiêng đầu, cũng vừa vặn nhìn thấy ánh mắt tựa tiếu phi tiếucủa Khâu Trạch, nhìn xem hắn tức giận không thôi.
“Mẫu hậu, nhi thần đã từng nói qua, hoàng vị kia cũng không phải cáimà nhi thần muốn, cho dù người có bức bách Phù Vân Khâu Trạch thoái vị,nhi thần cũng sẽ không đăng cơ .” đôi mắt dài nhỏ nhíu lại, hắn uy hiếpnói.
“Con!!! Cứ xem như mẫu hậu cầu con có được không, Mẫn Hách!” MặtHoàng thục phi cứng đờ, từ từ đi đến trước mặt hắn, viên cầu trên ngườicũng di động theo, đề phòng ám khí trên tay Sầm Nhi.
“vậy nhi thần cũng cầu người, mẫu hậu, người có thể đáp ứng nhi thầnhay không?” cánh tay thon dài vươn vào bên trong viên cầu, nhẹ nhàngchạm vào gương mặt mẫu hậu, sắc mặt hắn cũng nhu hạ vài phần,
“Mẫu hậu, người yêu cầu nhi thần đọc sách tập viết, yêu cầu nhi thầnvăn võ toàn tài, tinh thông kỳ môn bát quái đều có thể, nhưng mà, nhithần chưa từng cầu người chuyện gì, đúng không?”
Hoàng thục phi che tay hắn, thùy hạ mi mắt, mấp máy môi mấy lần cũng không nói được một chữ.
xác thực, từ nhỏ đến lớn, Mẫn Hách, đứa con trai này, chưa từng yêucầu người mẹ như nàng bất cứ chuyện gì. Mọi chyện đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612626/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.