Mơ hồ nghe được tiếng động huyên náo bên ngoài, nàng mới từ từ rờikhỏi giường, nhìn thời tiết âm trầm, hẳn là gần sắp chính ngọ , nàng tùy ý rửa mặt chải đầu một phen, đẩy bức rèm che ra, thân ảnh đỏ tươi nằmtrên nhuyễn tháp chẳng biết đã đi đâu.
Nhìn thấy xiêm áo trên bàn cùng mấy món ăn sáng, cơ hồ cùng Long Quân điện xanh xao không khác, nàng kinh ngạc nhìn vẻ mặt hâm mộ không biếtvì sao của các cung nữ đứng ở cửa, cũng không muốn nghĩ nhiều, vừa muốnbắt đầu hưởng dụng, lại phát hiện cháo trắng còn chưa mang đến.
“Chờ một lát.” Nàng thì thào tự nói, một tay sờ sờ bụng, sắc mặt nhuhòa một chút,“Tiểu bảo bảo, con cũng đói bụng rồi? Kiên nhẫn một chútác, chúng ta hiện tại là người dưới mái hiên không thể không cúi đầu,huống hồ đây vẫn là nhà của hoàng thục phi, cho dù là ác, cục cưng cũngphải kiên nhẫn một chút.”
Lúc này, một thân ảnh rất nhanh tiến vào, tay bưng bát cháo, lúc Y Y còn đang trợn mắt há hốc mồm đã ngồi xuống bên cạnh nàng.
“Y Y, có đói bụng không, đã trưa rồi, mau ăn thử xem, đời này đây làlần đầu tiên bổn vương nấu cơm, không biết có hợp khẩu vị của nàngkhông, mau, mau thử xem.” Múc một chén cơm, gương mặt yêu mị cùa MẫnHách hiện lên một tia chật vật.
“Ngươi nấu ?” Nàng kinh ngạc, kinh ngạc nhìn gương mặt yêu diễm đổđầy mồ hôi, khó có thể tưởng tượng, đường đường là một Vương gia lạithân tự xuống bếp nấu cơm.
Gấp một miếng điểm tâm để vào trong miệng, tuy rằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612617/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.