Giết không tha!
Lời này vừa nói ra, nhóm phản binh vốn đang bất an do dự đành phảitiếp tục nắm chặt đao kiếm, mà vài vị tướng quân cũng là vẻ mặt bất đắcdĩ nhưng cũng đành lực bất đồng tâm, mọi chuyện đi đến bước này, có hốicũng không kịp.
“Ngươi nói, vì sao năm đó Thái hoàng Thái Hậu không muốn đem đế vịgiao cho Mẫn Hách Vương gia? Bởi vì, Thái hoàng Thái Hậu đã sớm biết hắn không phải dòng họ Phù Vân,Tuyệt La, là ngoại tộc, không có huyết thống hoàng thất.” Phù Vân Khâu Trạch châm chọc nhìn Hoàng thục phi, nàng cơhồ tức giận đến điên cuồng, khẽ lắc đầu.
Nếu không phải khi Thái hoàng Thái Hậu băng hà, mật truyền bí mật này cho mình biết, chỉ sợ, hắn vẫn không biết nội tình, từ nhỏ, Mẫn HáchVương gia liền cùng hắn như nước với lửa, cơ hồ mỗi lần chạm mặt đềumuốn dồn hắn vào chỗ chết, may mắn có Mộc Hiệp luôn kề cận bảo hộ, chonên mới có thể bình yên vô sự.
“Thái hoàng Thái Hậu đã sớm biết?” Hoàng thục phi sửng sốt, trừng mắt nhìn hắn,
“Ngươi là nói, nàng ta đã biết, nhưng vẫn luôn giữ kín bí mật cho mẫu tử ta, không để cho người khác biết được?”
Điều này làm sao có thể, lão hồ li kia, lại như thế nào để cho ngườikhác sinh đứa nhỏ không mang dòng máu hoàng thất ở lại trong cung?
“Là thái hoàng Thái Hậu mềm lòng .” Phù Vân Khâu Trạch khẽ thở dài.
“Dù vậy, bất kể như thế nào, cuối cùng người thắng vẫn là bản cung,Phù Vân hoàng thất, cuối cùng cũng bị dòng họ Tuyệt La thay thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nghe-noi-nang-muon-vuot-tuong/1612532/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.