Minh vương bấm ngón tay tính toán. Lại phát hiện phải làm việc chính sự. Lấy bút Ngự thần ra vẽ một bức tranh trên mặt đất. Bỗng chốc xuất hiện một hố sâu không đáy màu đen ngòm xuất hiện trước mặt nàng.
Minh vương nhìn xuống hố lẩm bẩm vài câu thần chú gì đó. Minh vương ra hiệu:
"Nha đầu, ngươi mau nhảy xuống dưới đó"
Nghe Minh vương nói vậy, nàng liền nhảy vào trong. Thấy bóng dáng của nàng đã khuất dạng, Minh vương liền cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Nhìn vào hố sâu không đáy trước mắt, trong lòng Minh vương không khỏi phiền não, cảm thán một lúc.
Nha đầu! không thể trách ta được, tại ngươi một mực muốn trở lại với thân thể cũ mà ta lại bất lực, không được phép làm như vậy, thế nên ta mới đi lừa một nha đầu như ngươi. Nếu so ra, tội cho phép ngươi trở lại thân thể của ngươi nó còn nặng tội hơn việc bắt sai người. Nha đầu, là ta bất đắc dĩ mới làm như vậy, không thể trách ta.
Vừa tỉnh giấc, chợt nàng cảm thấy toàn thân vô cùng đau nhức, nàng cắn chặt răng, đôi mắt phượng khẽ mở, mắt cũng lạnh đi, sao lại thế này? Sao lại cảm thấy toàn thân đau đớn như vậy, giống như là xương cốt bị phá hủy vậy!
Lại nhắm mắt lại nàng cố gắng khống chế đau nhức.
" Nương nương hôn mê một ngày, một đêm tại sao đến bây giờ người vẫn chưa tỉnh?"
"Yên tâm. Người sẽ tỉnh lại sớm thôi! Ta đã kê đơn thuốc cho nương nương, ta phải trở về đây, cáo từ"
"Vâng, tạm biệt ngài nô tỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-khong-duoc-tron/26231/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.