"Nương nương, người tỉnh táo lại đi!" cung nữ nọ đứng bên cạnh, nhìn ai đó mặt đầy bi thương kia, trong lòng có chút khó hiểu, không biết vì sao đang yên đang lành, nàng lại hôn mê, rồi khi tỉnh lại thì chỉ ngẩn người ngồi đó.
"Ừ." nàng yếu ớt trả lời.
"Ta tên gì?" nàng uể oải mở miệng, cả người cúi rạp xuống mặt bàn.
"A, nương nương sao ngay cả tên mình mà người cũng không nhớ? Không phải người bị đánh đến mất trí nhớ rồi chứ? Có cần nô tỳ gọi ngự y đến xem bệnh cho người không?".
"Ta bảo ngươi nói gì thì nói đi, nói mấy câu vô nghĩa đó làm gì?" không thấy tâm trạng bà đây không được tốt hay sao?
Nha hoàn kia run cả người, quỳ sụp xuống bên chân nàng.
"Nương nương, khuê danh của người là Nhan Thiên Nguyệt Ngọc, người lúc vẫn còn ở phủ vẫn thường xuyên bị đại tiểu thư và các tiểu thư khác bắt nạt, giờ thì dù thân phận là thái tử phi cao quý thì người vẫn bị ức hiếp, huhu..."
Nương nương thật sự rất kỳ quái, lúc tỉnh lại đã làm cô sợ hết hồn, giờ lại biến thành thế này.
Là thái tử phi sao, nàng không hứng thú với thái tử,sau này nàng càng không có hứng thú đấu qua đấu lại với một đám đàn bà, nhưng nếu có người muốn tìm đến cái chết, nàng cũng không ngần ngại giúp họ đạt được nguyện vọng. Nàng mở cửa bước ra ngoài.
"Nương nương, người đi đâu thế?" cung nữ kia trừng to hai mắt kỳ quái nhìn hành động của nàng, rồi vội vàng đuổi theo.
"Ta đi dạo, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-khong-duoc-tron/26232/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.