🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xuyên không là một chuyện nghe ra rất nực cười, bởi nó thường xảy ra ở trong ti vi hoặc ở trong tiểu thuyết.

Nhưng chuyện gây cười như vậy lại phát sinh trên người nàng giống như ăn một bữa cơm hàng ngày.

Thật ra thì cũng không thể nói là bình thường, nếu không phải do tuổi thọ nàng chưa hết, nếu không phải do quỷ sai bắt nhầm người. Nếu như không phải là đọc sai một chữ, nếu như không phải tại tên Minh vương kia.

Mọi người xem, nhiều như thế xem lại đương nhiên không phải chuyện bình thường rồi.

Cái gì gọi là trời sinh voi, trời sinh cỏ. Hứ, ta khinh, coi như nàng đây một lần du lịch cổ đại vậy, huống chi nhìn xem trong lòng bàn tay nàng có một ấn kí hộ thân màu đỏ, có thể có ích cho nàng nha.

Theo truyền thuyết, trên con đường Hoàng Tuyền đi thông đến địa phủ của Minh vương, có hoa Bỉ Ngạn đỏ như máu, đó là bông hoa chỉ dẫn linh hồn từ trần gian đến địa phủ. Hoa Bỉ Ngạn bờ đối diện cũng đã nở ra. Hoa Bỉ Ngạn nở một nghìn năm, rụng cũng một nghìn năm, hoa lá không gặp nhau lúc nào cũng lỡ hẹn. Tương truyền loài hoa này còn có một danh khác là " Mạn Châu Xa Hoa".

Màu đỏ như máu của Bỉ Ngạn hoa nở dọc theo hai bên đường Hoàng Tuyền, quỷ sai dẫn những vong hồn tuổi thọ đã hết hoặc chết ngoài ý muốn đi vào cửa đại điện Minh vương, trong đám vong hồn kia, có kẻ khóc, có kẻ náo loạn, cũng có kẻ chỉ yên lặng bước đi. Nhưng chỉ duy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-nang-khong-duoc-tron/26230/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ái Phi, Nàng Không Được Trốn
Chương 2: Gặp minh vương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.