Yến Xu yên lặng thở dài, tuấn mỹ như vậy lại không thể dùng, thật là quá mức phí của trời! Vũ Văn Lan ngừng một lát. "Đẹp mắt lại không thể dùng"? "Phí của trời"? Đây là ý gì? Hắn liếc mắt nhìn nơi phát ra tiếng lòng phát hiện là nữ tử vụng về mới vừa rồi. Lúc này cách rất gần, có thể nhìn ra được nàng đúng là mi thanh mục tú, trên mặt cũng không bôi phấn son dày đặc. "Ai gia tới trễ, đã để các ngươi đợi lâu rồi?" Bên tai truyền tới tiếng cười của Thái hậu. Vũ Văn Lan hồi thần, nói: "Mẫu hậu khổ cực, nhanh đến chỗ ngồi đi." [Này, ngươi nói sao hắn không cứng được? Là trời sinh? Hay là sau này bị thương gì đó làm cho như vậy?] Vũ Văn Lan lại dừng lại. Lần này hắn nghe rất rõ, nha đầu kia dùng là từ "Không cứng". Đúng vậy, Yến Xu chính là dùng như vậy.
Bởi vì lúc này nàng đang hò hét với hệ thống. —— bình thường ăn dưa của người khác cũng được đi, lúc này dưa lớn lại nổ bên cạnh mình, thậm chí còn quan hệ đến số mạng của mình, hơn nữa người kia còn có tướng mạo đẹp như vậy, sao nàng thờ ơ được? Nàng cảm thấy có chút không chân thật, trước tiên phải biết rõ nguyên nhân lại nói sau. Hệ thống: [Tạm thời không rõ nguyên nhân, chẳng qua hẳn không phải là trời sinh đã như vậy.] [Ồ, không phải bẩm sinh không cứng được, vậy đã nói rõ có lẽ còn có cơ hội?] Mắt Yến Xu sáng lên, không phát hiện cách đó không xa có một cổ sát khí đang trào ra. Đúng vậy, trong nháy mắt nghe được hai chữ kia, sát ý đã xông vào lòng của Vũ Văn Lan. Trừ hắn ra, trong cung không ai biết được chuyện này. Sao nữ nhân này lại biết? Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo lại nghe nàng nói: [Có lẽ có thể thử 《 Tố nữ tâm kinh》《 Phòng thuật kỳ thư 》, nếu không có hiệu quả thì thử 《 Thiên địa âm dương giao nhau, hoan đại lac phú》đi!] Vũ Văn Lan: "??" Đây là cái gì?
Cái gì là chưa ăn thịt heo cũng đã biết heo chạy, dù gì Yến Xu cũng ăn nhiều dưa mặn cẩu huyết như vậy, những bảo bối kỳ thư này tất nhiên tiện tay nhớ được, giống như bên trong chuyện "Tuyên uy tướng quân và tiểu quả phụ ", vị quả phụ đơn thuần kia dùng 《 Phòng thuật kỳ thư 》vững vàng thu Đại tướng quân mãnh nam vào trong tay mình. Ai, thật đúng là buồn triền miên vừa mất lòng còn mất thận, bây giờ nhớ lại đúng là làm cho người ta chảy máu mũi. "Đều đứng dậy đi, hôm nay là ngày lễ, không cần quá mức giữ lễ như vậy." Giọng nói của thái hậu cắt đứt màng nhớ lại của Yến Xu, nàng vội vàng điều chỉnh lại vẻ mặt , nói tạ ơn đứng dậy theo mọi người. Vũ Văn Lan che giấu tâm trạng sóng to gió lớn của mình, tỉnh bơ dẫn thái hậu đến chỗ ngồi. Yến tiệc chính thức bắt đầu, cuối cùng các cung nhân cũng bưng đồ ăn lên, cái gì mà gà miếng phù du, vịt ninh tổ yến, vi cá thập cẩm, đầu dê nướng, tôm hoàng kim, rượu nếp,... trong lúc nhất thời các loại món ăn bày khắp bàn, làm cho người ta hoa mắt. Ưu điểm lớn nhất của Yến Xu chính là nghĩ thông, Nếu chuyện đã thành định cục, xoắn xuýt cũng vô ích, tâm tư của nàng hoàn toàn đặt vào món ăn, nghiêm túc ăn. Bởi vì lúc trước Hoàng đế không tham gia mấy loại yến tiệc này, thái hậu cũng không ép buộc, cho nên nàng cũng rất ít tham gia yến tiệc, cho nên hôm nay có thể mở bụng ăn no, miếng gà phù du ngon tươi mềm, vịt ninh tổ yến thơm ngon miệng, một ngụm vi cá thập cẩm, giống như đồ ăn của thần tiền, đầu dê nướng thật là tuyệt! Càng không cần phải nói tôm hoàng kim xốp giòn, rượu nhưỡng béo ngon... Mỗi món ăn đều nóng hổi ngon miệng, quả nhiên hôm nay đến không uổng công! Mắt thấy ngồi phía trước Chu quý phi, Ninh Phi, Đoan phi hoặc là tranh nhau nói chuyện với Thái hậu, hoặc mời rượu Hoàng đế, Lệ Tần, Vương Chiêu Nghi lại chủ động hiến nhạc hiến vũ, làm cho bầu không khí của yến tiệc vô cùng náo nhiệt. Chỉ có nàng núp ở trong góc không tim không phổi ăn uống. Hoàn toàn không chú ý đến, lúc này Hoàng đế được xem là tiêu điểm toàn trường, tâm tư đều đặt trên người nàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]