Một tang lễ chưa từng có. Người chết lại không chết, không có mặc áo tang cũng không sắc mặt tái nhợt. Giấy vải liệm trên mặt Hạ Thất Phượng vẫn còn phập phồng, nghĩa là y vẫn chưa chết vẫn còn thở. Nhưng mà Lam Lan lại nhẫn tâm muốn hỏa táng.
" Thật đáng thương, trưởng môn này mệnh thật đoạn. Sao lại chết như thế này chứ?" - Những người dự lễ nói.
Những trưởng bối đứng đây, mọi người nghĩ họ cam lòng sao? Không hề! Họ từng đối chất, phân tranh nhưng không thành, chiếu chỉ của thiên đế đã là một đòn quyết định hậu thuẫn cho hành động của Lam Lan rồi! Bọn họ chỉ là tiên nhân sao có thể chống lại thiên mệnh.
Đến người cuối cùng, chính là Lam Lan. Cô ta bước về phía trước, không đặt hoa mà là quỳ xuống cạnh bên. Mặt không biến sắc, lấy vải liệm đắp trên mặt Hạ Thất Phượng ra, nhẹ nhàng cành hoa chấm vào lọ son đỏ điểm lên giữa trán y. Đúng là phỉ báng người đến chết. Hành động này không phải lăng mạ Hạ Thất Phượng lúc đang hấp hối sao?
Sau hành động đó trời đất rung lên dữ dội, rung lắc liên tục, vân mây cũng nứt nẻ tảng ra từng hồi. Lam Lan gấp rút nhìn vào cảnh tức của bầu trời rồi vội nhìn sang chuông báo của Phục Linh Sơn phái.
Từng hồi chuông chấn động đến rợn người vang lên. Chuông không ai đánh lại dữ dội dồn dập, đó là ý trời muốn cản việc thất đức này sao?
Lam Lan nhìn một lúc mặt có hơi biến sắc nhưng rồi lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ai-phi-cua-nu-de/2919075/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.